1 Thiếu niên mười sáu tuổi thân vận cẩm y mi mục không thể giấu đi vẻ cuồng ngạo của tuổi trẻ – Bắc Sát, sát khí quanh thân của hắn có thể cắt đứt da thịt của những người đứng gần, trên tay cầm trường kiếm ba tấc – Thanh Phong, vung theo hình cung cắt đứt yết hầu người đang đối diện một bức tranh chói mắt được họa lên…Máu người đó bắt đầu bắn ra cứ như những cánh hoa mang màu đỏ thẩm từ không trung rơi xuống mặt đất…Hoa dại nơi đây sang năm mọc lên sẽ rất đẹp đi?
Hắn nở nụ cười, một giọng trào phúng cùng kiêu ngạo làm âm thanh vang xa, ‘Keng’ thanh phong kiếm cứ thế bị hắn ném đi, sau lại đem thi thể không đầu lên sơn thạch cách đó không xa.
2 Cẩm y thiến niên dùng khinh công tại trên không trung, mà ta lão nhân gia lại đi bộ trên mặt đất, hai người vào lúc này có chút khác biệt, đương nhiên cũng không thể đồng nhất.
3 Thật sự, muốn người trẻ tuổi, học được không nên phóng túng, học được khiêm tốn, học được suy nghĩ, thế nhưng những điều này căn bản là si tâm vọng tưởng.
4 Rõ như ban ngày mà ám sát trước mặt mọi người, quả thật rất nguy hiểm.
Bắc Sát đến Minh Nguyệt lâu nơi vị đại thần này uống trà thưởng hoa, lưng mang Long Tuyền kiếm nghênh ngang đi vào, tiêu sái cùng kiêu ngạo chém thị vị ngăn cản, một đường đến trước mặt đại thần, giơ tay chém xuống.
5 Quả nhiên quan binh chỉ vờ ly khai mà thôi, bất quá nửa canh giờ, tựa hồ làm cho bọn chúng chỉ chào thua, lần thứ hai xuất hiện xung quanh đầm nước cùng rừng cây phi thường lùng sụt, nếu có thể chính là trốn lên trời.
6 Ngồi nghỉ tạm, đương nhiên là ngồi nghỉ tạm, thân thể chạy đôn chạy đáo giờ lại hảo hảo thả lỏng.
Thế nhưng ngồi không sinh ra buồn chán, huống chi hai người đều thanh tỉnh.
7 “Ngươi trời định rằng bạc tình quả ý phụ lòng người. ” ta nhấp môi chén trà thơm đối với Bắc Sát nói: “Mà Dương Tiên Nhi cũng tình ý sâu nặng, vì ngươi có thể nói ra cửu tử nhất sinh …Mà ngươi lại làm bộ dáng cho hắn tin rằng lòng ngươi nhật nguyệt chứng giám…”
Giương mắt nhìn hắn, ta tiếp tục nói: “Ngươi cho rằng như vậy công bằng sao? ”
“Không công bằng có quan hệ gì, lại thanh cao, bất quá cũng là một con hát mà thôi.
8 Ta cầm thư giao cho Bắc Sát, hắn phiêu mắt: “Ngươi xử lý giúp ta. ”
“Thật sự phiền phức. ” Ta nghe hắn nhỏ giọng xoay người.
“Ta nghĩ ngươi tốt nhất trở về tìm hắn, sau, thương hắn” Ta rất chăm chú nói.
9 Chạy nhanh ra ngoại thành dọc theo thủy biên từ trong người lấy ra một bình nhỏ bạch ngọc
Rốt cục, đã tới lúc dùng nó. .
Đem bột cho vào tay sau đó trát đều lên mặt, từ trong tay áo lấy ra một vải bố, thấm nước, cẩn thận lau đi.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Huyền Huyễn
Số chương: 93