1 CHƯƠNG 1:
Editor: Javiko
Sáng sớm, tiếng chuông quanh quẩn trong học viện tư nhân Xuân Đằng. Trên sân trường, các học sinh lục tục chen vào phòng học cùng với tiếng chuông.
2 CHƯƠNG 2: LÃO SƯ, MẶT CỦA NGƯƠI THẬT HỒNG!
Editor: Javiko
Tay Bạch Niệm Phàm vừa định lấy chén uống nước run lên, chợt mỉm cười nói: “Tần Tư đồng học, mời lên đài diễn thuyết.
3 CHƯƠNG 3: LÃO SƯ, QUẦN NGƯƠI ẨM ƯỚT!
Editor: Javiko
Tần Tư đi lên bục giảng, khẽ nâng kính mắt nói: “Bạch lão sư có lẽ dạo này quá vất vả, tiết học này mọi người đều tự học đi, có cái gì không hiểu thì hỏi lớp phó học tập, giờ ta đi xem Bạch lão sư, nếu nghiêm trọng ta sẽ đưa y đi gặp bác sĩ.
4 CHƯƠNG 4: LÃO SƯ, NGƯƠI KẸP THẬT CHẶT!
Editor: Javiko
“Tần Tư. . . Tiểu Tư. . . Ngươi buông tha ta được không? Ta biết ngươi chính là nghịch ngợm thôi! Chúng ta, chúng ta không nên.
5 CHƯƠNG 5: LÃO SƯ, CẦU TA TẠM THA CHO NGƯƠI!
Editor: Javiko
“Tiểu Tư. . . Dừng tay đi, không cần lại tiếp tục!” Bạch Niệm Phàm suyễn khí, tùy ý Tần Tư lung tung hôn lên thân thể mình, cũng tiếp tục từ chối.
6 CHƯƠNG 6: LÃO SƯ, THÂN THỂ NGƯƠI CẢM THẤY NHƯ THẾ NÀO?
Editor: Javiko
Tần Tư ôm lấy y đẩy ngã sang bên tường, nâng lên hai chân y, tiếp tục rút ra chọc vào: “Lão sư, chờ ngươi thỏa mãn, ta sẽ đưa ngươi trở về! Còn có.
7 CHƯƠNG 7: NIỆM PHÀM, ĐÊM NAY TA MUỐN THƯỞNG!
Editor: Javiko
Vừa bước ra cửa, một lực lớn từ phía sau liền đánh úp lại, Bạch Niệm Phàm còn chưa thấy rõ người phía sau là ai đã bị kéo đến sau cây cột, hô hấp ấm áp phun lên lỗ tai của y, nháy mắt liền khiến mặt y nhiễm lên từng rặng mây hồng.
8 CHƯƠNG 8: CỞI SẠCH, BẰNG KHÔNG TA SẼ ĐI TÌM NGƯỜI KHÁC!
Editor: Javiko
Nước mắt từng giọt tích lạc lên bồn rửa tay, Bạch Niệm Phàm kinh ngạc nhìn chính mình trong gương, vội vàng mở ra vòi nước khoát lên mới dịu đi chút nóng bỏng trên mặt.
9 CHƯƠNG 9: DO DỰ KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ TA CỰ TUYỆT. . .
Editor: Javiko
Tần Tư quay đầu liền đi, nụ cười trên mặt theo đó mà tan biến, cuối cùng thì chút kiên cường của hắn trong tám năm trời cũng đã đổ vỡ.
10 CHƯƠNG 10: HẦU HẠ, HƯỞNG THỤ MÓN ĂN KHAI VỊ!
Editor: Javiko
Tuy rằng không có thanh âm, nhưng những hình ảnh kia đối với Bạch Niệm Phàm hoàn toàn không xa lạ.
11 CHƯƠNG 11: TÁN TỈNH. TIỂU ÁC MA BỐC ĐỒNG!
Editor: Javiko
“Ân. . . Ân. . . Thật ngứa. . . A! Hảo trướng!” Bạch Niệm Phàm cong người, liều mạng lắc đầu, động khẩu nguyên bản nhỏ hẹp nuốt trọn hai ngón tay, cảm giác vừa trướng vừa ngứa lại có chút đau đớn, điều này khiến y sợ hãi lại mang đến không hiểu khát vọng.
12 CHƯƠNG 12: KÍCH ÁI. LÀ NGƯƠI LÀM CHO TA ĐIÊN CUỒNG. . .
Editor: Javiko
“Tiểu Tư. . . Chỉ cần ngươi ở lại bên người ta thì ta làm gì cũng đáng giá.
13 CHƯƠNG 13: CHÌM ĐẮM, DỤC VỌNG GIỮ LẤY KHỦNG BỐ. . .
Editor: Javiko
“Không có việc gì không có việc gì! Tần ma ma, vừa rồi ta nghịch ngợm cắn ca ca một ngụm! Ai bảo y luôn nghiêm túc như thế, tiểu Tư chán ghét học tập! Tần ma ma, ta không muốn đi học!” Tần Tư một bên ra sức làm nũng, một bên lại bắt đầu mãnh liệt cày cấy.
14 CHƯƠNG 14: CA CA, NGƯƠI THUỘC VỀ TA!
Editor: Javiko
“A ── a ──” y cao giọng thét chói tai, theo Tần Tư không ngừng nghỉ rút ra chọc vào, nhục bổng sưng đỏ của y ở giữa hai chân lay động phun trào, chất dịch trắng sữa phun đầy xung quanh, trên giường, trên bụng, trước ngực, thậm chí trên mặt y đều dính đến.
15 CHƯƠNG 15: TẦN TƯ, TA CHỜ NGÀY NÀO ĐÓ!
Editor: Javiko
Bạch Niệm Phàm cách hơi nước, thấy không rõ vẻ mặt Tần Tư, trong lòng thiên ngôn vạn ngữ cũng bị lời nói thâm tình kia nháy mắt bình ổn.
16 CHƯƠNG 16: KÍCH THÍCH. ĐÊM DÃ CHIẾN Ở HÀNH LANG TÌNH NHÂN!
Editor: Javiko
Không khí ban đêm mang theo một tia tươi mát độc hữu, Bạch Niệm Phàm thở từng nhịp, cảm giác mỏi mệt giảm bớt rất nhiều, gió đêm có hương vị lạnh lạnh, thấm hơi thở mùa thu.
17 “Ân! A!” Bạch Niệm Phàm gắt gao cắn răng, sợ chính mình nhịn không được cao giọng kêu lên! Cảm giác thân thể bị ngoại lực xâm nhập một lần nữa lại đến, y thậm chí đều có thể cảm nhận được thanh âm cúc động bị kéo căng khi nhục bổng của Tần Tư chen vào thân thể.
18 “A ── Nói. . . Nói cái gì a ── ngươi, ngươi muốn làm liền làm! Ta ── a ──” Bạch Niệm Phàm bị thao cơ hồ mắt trợn trắng, thân thể đi theo động tác của Tần Tư trước trước sau sau trên diện rộng lắc lư, phiêu dạt như lục bình trên nước, khóe miệng chảy ra nước miếng, đầu lưỡi dò xét vươn ra, cơ khát hô hấp không khí mới mẻ.
19 CHƯƠNG 19: NGỌT NGÀO, SƯ SINH ĂN Ý. . .
Editor: Javiko
Trên bảng thông báo trước dãy nhà tổng hợp dán giấy đỏ báo tin mừng. Học sinh đi ngang qua đều dừng chân quan khán, thường thường thảo luận vấn đề nóng nhất trong học viện hiện nay── nhân vật phong vân đứng đầu, Tần Tư.
20 CHƯƠNG 20: NGUYỆN VỌNG. NHÂN SINH KHÔNG CÓ CHỮ NẾU. . .
Editor: Javiko
Cuối mùa thu tới gần đầu mùa đông, Bạch Niệm Phàm ở văn phòng thu thập tư liệu xong, nhẹ nhàng thở ra thật dài, làm chủ nhiệm lớp mới càng ngày càng thuận tay, hết thảy đều đi hướng quỹ đạo bình thường, trừ bỏ.