1 “Samuels đại nhân, khiến cho ngài từ ngàn dặm xa xôi phải trở về, lòng tôi cảm thấy vô cùng ngượng ngùng. ” Cô hầu gái Seanal cõi lòng tràn đầy áy náy, “Nhưng mà, như ngài đã thấy, Bly đại nhân… có chút không ổn.
2 Samuel ngồi trước mặt Bly, bàn tay cầm bút lông chim liến thoắng trên mặt giấy da dê, tỉ mỉ ngắm bé.
“Tình trạng này, trông rất giống bị nguyền rủa, hoặc là hắc ma pháp.
3 Sau khi được cho phép, Samuels đi tới di tích để điều tra.
Đã xảy ra chuyện như vậy, quốc vương lập tức hạ lệnh đem di tích cổ tại hoa viên kia phong toả chặt chẽ, các pháp sư bên ngoài cùng nhau tạo ra một phép ấn để đè áp hắc ma pháp nọ, bên cạnh đó còn có một vòng vệ binh vây bên ngoài tuần tra.
4 Bên trong thần điện không có quần áo cho trẻ con, Al thần quan không thể làm gì khác hơn là đem trường bào rộng thùng thình đắp chặt lên người, đuôi áo dài quét loạt xoạt trên mặt đất.
5 “Al đại nhân,” Samuels dò hỏi, “Ngài đã bao giờ đi ngang qua di tích kia chưa?”
Al thần quan lắc lắc đầu, “Ta chưa bao giờ đi qua chỗ đó. ”
Sau đó, Samuels lại móc ra quyển sổ da dê nhỏ của mình, viết một hàng chữ.
6 Samuels vội vã chạy tới vương cung.
Mặc dù cậu là người được mời tới để hỗ trợ giải quyết phiền phức, nhưng mà để được yết kiến quốc vương, cậu cũng phải trải qua rất nhiều lần kiểm tra.
7 Quốc vương vẫn bảo trì được bộ dáng trấn tĩnh thận trọng, cùng Samuels cố gắng nghĩ cách giải trừ ma pháp.
“Ta chưa từng gặp loại ma pháp này, cũng không biết làm sao để giải quyết nó.
8 Sang ngày thứ ba, tình huống càng chuyển biến xấu hơn.
Samuels vừa tỉnh lại sau giấc ngủ, phát hiện Seanal cũng đã biến thành một bé gái nhỏ, nàng uỷ uỷ khuất khuất kéo bím tóc be bé của mình, nước mắt rơi lã chã.
9 Kỵ sĩ trưởng cũng biết mình làm chuyện xấu, lập tức ngoan ngoãn ngồi xuống, đem tay nhỏ đặt đàng hoàng trên đầu gối, không dám nói câu nào.
Bly hướng về phía Al thần quan lè lưỡi một cái, nói, “Quỷ đáng yêu!”
Al thần quan càng khóc lớn tiếng hơn.
10 Tình hình trong vương cung càng ngày càng mất khống chế, chẳng bao lâu sau, lại có thêm mấy người bị biến thành trẻ con. Cậu lo lắng nếu chuyện cứ tiếp tục phát triển như vậy, không biết sẽ gây nên hậu quả đáng sợ gì đây.
11 “Ta cảm thấy được ngươi đang cần ta giúp đỡ. ” Hắc pháp sư Cecil khẽ mỉm cười, sau đó tiếp tục nói, “Huống chi, chẳng phải ngươi nên cám ơn ta trước vì đã ngăn cản ngươi sao?”
“Hắc ma pháp trên cửa rất cường đại hả?” Samuels thắc mắc, nhưng rồi lại cảm thấy có gì đó không đúng, “Ngươi làm sao mà thoát ra khỏi Hác Ám Chi Sâm được?”
Cecil hờ hững đáp, “Cũng không phải là lần đầu tiên.
12 Samuels nhẹ giọng lẩm bẩm danh tự kia.
Hắn là một trong mười hai Ma thần chi nhất tại thế kỉ thứ nhất và thứ hai, nhưng dữ liệu được lưu lại đã bị huỷ diệt đến gần như không còn.
13 Samuels đọc một lượt danh sách đồ cúng trước đây mọi người thường hay hiến tế cho Phách Lưu Á, nội tâm nhất thời cảm thấy phức tạp.
Đây là mấy thứ dở hơi gì chứ… bọt khí trên mặt hồ lúc sáng sớm, nước mắt từ con mắt thứ 378 của quái vật ngàn mắt, xúc tu bị thiêu thành than tro của yêu tinh cây, còn có chân… lông chân tiên tử?
Samuels đem danh sách mạnh mẽ vứt xuống đất, tức giận nói, “Ông ta đang đùa với chúng ta sao!”
Cecil thẳng thắn đáp lại, “Đúng vậy mà, ông ta chính là đang đùa chúng ta.
14 Bọn họ định sáng sớm ngày mai đi tới bên hồ qua trận pháp truyền tống, lấy bọt khí trên mặt nước, tiếp theo mới đi tìm quái vật ngàn mắt kia.
Samuels tạo cho Cecil một cái thân phận mới, chuyên gia đến từ Hiệp hội pháp sư chuyên nghiên cứu hắc ma pháp.
15 Sáng sớm hôm sau, Samuels cùng Cecil đi tới trước bờ hồ, thuận lợi lấy được bọt nước. Cecil dùng ma pháp bảo quản bọt nước trong một cái lọ thuỷ tinh, rồi dắt Samuels đi tìm quái vật ngàn mắt.
16 Để lấy được nước mắt của quái vật cũng phải tốn mất chút công phu, chính xác mà nói, việc này lãng phí cả một ngày của bọn họ.
Hai người vô cùng vất vả mới tìm ra được con mắt thứ 378 trong một ngàn con mắt kia, xong rồi còn phải khiến nó khóc là cả một quá trình vô cùng buồn nôn vô cùng gian nan, Samuels không dám quay lại nhìn một tí nào, cậu căn bản còn không biết làm sao mà Cecil lấy được nước mắt.
17 Samuels nghĩ, chết bà, tiên tử tựa hồ vô cùng tức giận mất rồi.
Cậu nỗ lực giải thích lại ý nguyện của mình, hi vọng nhóm tiên tử có thể hiểu được rằng cậu đây không phải đang làm xằng làm bậy.
18 “Ta nên làm gì bây giờ?” Samuels rất tuyệt vọng, “Nên đi hỏi tiên tử khác sao? Có lẽ các tiên tử khác nhau sẽ có những cái nhìn khác nhau đi?”
Cecil: “Ta cảm thấy ngươi tốt nhất đừng nên đi hỏi.
19 Không thể làm được.
Samuels vạn phần thống khổ nghĩ, mấy vị tiên tử này sẽ không vì giúp đỡ một người thoát khỏi hắc ma pháp mà thừa nhận bọn họ có lông chân đâu.
20 Vấn đề lông chân tiên tử đã được xử lí xong, đồ vật cuối cùng cần phải lấy chính là xúc tu của cây tinh bị đốt thành tro.
Để hoàn thành việc này có chút khó khăn, dù sao tộc cây tinh rất xem trọng xúc tu của họ, không thể dễ dàng đem đốt như vậy.