21 Áo ngủ của Samuels lùng thùng quấn lấy cậu, vô cùng cản trở vướng víu.
Cậu khó khăn kéo lên hai ống quần rộng, muốn từ thành giường cao vút nhảy xuống đất, cơ mà độ cao kia khiến cậu vô cùng e ngại, Samuels nhìn mặt đất một lúc, lại xoay người nằm nhoài trên mép giường, cẩn thận từng li thò ra một cái chân thăm dò độ cao, hai tay gắt gao bám chặt ga giường, sợ mình không cẩn thận sẽ ngã xuống.
22 Cecil cuối cùng cũng nhận ra ma pháp siêu nhây này của thần hoang đường đáng sợ tới cỡ nào.
Samuels cũng biến nhỏ mất rồi, vậy mình lại phải gánh trọng trách làm bảo mẫu đi cứu vương quốc gồm một đống trẻ con lít nhít à?
Để một hắc pháp sư đi cứu thế giới, ổng đùa mình hả?
Nhưng hắn chỉ vừa nhìn thấy Samuels bé nhỏ ngọt ngào như đường mật nước mắt lưng tròng nhìn mình liền lập tức đem lời oán hận trong lòng ấn xuống.
23 Phía trên trấn nhỏ có cửa hàng quần áo trẻ con, Cecil mua mấy bộ trở về, lại một lần nữa đụng phải Leah bên ngoài quán trọ.
Dù biết rằng hắn đã “kết hôn”, nữ sĩ trẻ tuổi này vẫn dùng ánh mắt ái mộ nhìn hắn, điều này làm Cecil có chút quẫn bách, hắn khom mình hành lễ với vị tiểu thư xinh đẹp này, sau đó vội vã quay về gian phòng của Samuels.
24 Bên trong phòng ăn vô cùng náo nhiệt.
Cecil ôm Samuels đi xuống cầu thang, liếc mắt một cái liền thấy Leah đang đứng bên cạnh mấy bao gạo ngoài cửa.
25 Leah kinh ngạc tới méo mặt.
“Ngươi còn trẻ như vậy, mà con đã lớn tới nhường này ư?” Nàng tỏ vẻ không thể tin nổi, cau mày quan sát Samuels đang níu chặt lấy vạt áo Cecil vì sợ ngã xuống.
26 Samuels tức giận tới mức lơ Cecil cả một ngày.
Ông chủ nhà trọ thấy cậu pháp sư trẻ tuổi như vậy mà đã có đứa con đáng yêu thế vô cùng ngạc nhiên, vợ ông rất thích trẻ con, thậm chí còn chủ động đưa cho Samuels một con ngựa nhỏ bằng vải nhung đáng yêu.
27 Samuels nằm nhoài trong lòng Cecil, nhỏ giọng hỏi, “Ngươi lấy được lông chân rồi sao?”
Vấn đề này nói ra khỏi miệng, tự nhiên lại nghe có chút biến thái.
28 Samuels hỏi Cecil, “Vậy sao chúng ta quay lại bây giờ?”
Cecil trả lời cậu, “Trận pháp quá phiền toái, vương thành cũng cách đây không xa lắm. ”
Samuels: “Ngươi tính đi xe ngựa về hả?”
Cecil: “Quá chậm.
29 Samuels gõ gõ mấy cái vào đầu mình, muốn để bản thân tỉnh táo lại.
Trong vương thành cũng có kỵ sĩ rồng, nhưng mà bọn họ chỉ chăn nuôi rồng, so với con hắc long này mà nói chỉ là ruồi muỗi, tính khí cũng vô cùng dịu ngoan ôn hoà, cũng có thể coi như là thú nuôi trong nhà rồi.
30 Thời điểm cự long bay tới rìa vương thành, bóng đêm đã ùa xuống.
Xung quanh vùng trời của thành có kỵ sĩ rồng tuần tra, để đề phòng rắc rối, họ quyết định đổi sang đi bộ.
31 Sáng sớm ngày hôm sau, Cecil vất vả đánh thức từng đứa nhỏ, sau đó tiếp tục vất vả nhắc từng đứa từng đứa cách mặc quần áo.
Khổ không thể tả.
Quốc vương bệ hạ mặt ngây ngốc nhìn hắn, ra hiệu hắn tới mặc quần áo cho mình, thân là bá chủ một vương quốc, ngài chưa bao giờ đích thân tự mặc quần áo.
32 Sau khi ăn sáng xong, Cecil quyết định một thân một mình mang theo đồ hiến tế khi trước lấy được xuống đàn tế thần hoang đường.
Samuels muốn đi theo, cậu sợ lỡ như có gì đột xuất xảy ra, mình lại không tới kịp, thì Cecil biết phải làm sao.
33 Cecil một mình tiến vào di tích bên trong vương cung.
Hắn đứng bên trong thần điện hoàn thành toàn bộ các nghi thức hiến tế, trong thời gian đó cũng không phát sinh cái gì ngoài ý muốn, cũng không xuất hiện manh mối gì báo cho hắn biết ma pháp đã được giải trừ thành công.
34 Lễ cưới của Seanal vẫn được cử hành đúng thời hạn.
Nàng đã vì gia tộc của Bly phục vụ rất nhiều năm, thời điểm lễ cưới diễn ra Bly đương nhiên phải có mặt, Cecil và Samuels cũng nhận được lời mời, còn Al thần quan lại chính là người chủ trì hôn lễ.
35 Cecil đưa tay ra, hòng đón lấy bó hoa.
Bỗng nhiên có một vệt đen xẹt qua giữa không trung, ngậm lấy bó hoa rồi đáp xuống, làm mọi người sợ hết hồn, chăm chú quan sát xem vệt đen ấy là gì, lại chỉ thấy Bly ngậm hoa, cực kì cao hứng chạy lên đài cao, đem bó hoa trả lại cho Seanal, một bộ dáng vô cùng vui vẻ lắc lắc eo, tựa như đang lắc cái … đuôi không tồn tại?
Cecil ngạc nhiên mở miệng, “Chó ư?”
Trong lòng hắn loé lên một tia dự cảm không hay, quay đầu nhìn Al thần quan, chỉ thấy thần quan lớn đang cố gắng nhai nhai một cây cà rốt.