1 Trên sườn núi vùng ngoại thành hẻo lánh, lẻ loi tọa lạc một tòa sân huấn luyện cầu lông khép kín bằng tường. Đêm hè, ve kêu vang, sắc trời dần tối, kiến trúc cô đơn cơ hồ muốn hòa vào cảnh vật an tĩnh tối tăm.
2 Trên mông thịt trắng nõn hiện vài đạo chưởng ấn đỏ tươi, đáng thương hề hề, hình ảnh lực đánh vào mười phần, giống một que diêm hanh khô quẹt đến Cảnh Văn Tuyên chìm trong nhục dục.
3 Minh Lãng biệt biệt nữu nữu quay đầu đi, nghĩ thầm Cảnh giáo luyện những lời này không khỏi hỏi đến quá không có ý tứ. Làm như vậy, còn có thể có cái gì lý do? Đương nhiên là bởi vì.
4
Không lâu trước đây, Minh Lãng phát hiện giáo luyện cùng một vị đồng đội quan hệ càng ngày càng gần.
Đồng đội tên Liễu Nhất, tuổi nhỏ nhất toàn bộ Bích Cầu, đầu không cao, làn da trắng nõn vô cùng mịn màng, thân thể cũng là tinh tế mềm mại, cho nên mọi người ngày thường đều sẽ nhiều chiếu cố y một chút.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Thật sự?"
Đầu héo rũ Minh Lãng lập tức ngẩng lên, song mâu nhảy nhót tiểu hoa, sáng lấp lánh đối Cảnh Tuyên Văn lóe a lóe, vội vàng muốn xác nhận:
"Cảnh giáo luyện, ý của anh là.
6
"Sao có thể dùng nó tới thay thế anh. . . . . . "
Minh Lãng hạ thấp giọng nói, bất mãn nhỏ giọng nói thầm, không tình nguyện nâng lên hai chân dài, tách ra khoát lên điều khiển xe.
7 Minh Lãng vỗ về ngực chạy về nhà. Cho dù Cảnh Tuyên Văn chỉ là ở hắn mu bàn tay nhẹ nhàng chạm vào một chút, giây lát lướt qua, trong lòng cậu tiểu hoa dại cũng đã ước chừng nở ra một cả tòa hoa viên, hoa trắng cỏ xanh, cành lá tốt tươi, tràn đầy đều là vui sướng.
8
Trắng bóng mông thịt vệt đỏ đan xen, đậm nhạt một mảnh diễm lệ, chọc người thương xót mà co rút.
"Bạch bạch!! Ba! Ba!!"
Âm thanh đánh thịt khi nhẹ khi nặng, còn kèm theo tiếng gió trái phải luân phiên.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nam nhân cột mái tóc màu vàng đứng ở phòng tập thể thao, rất nhiều dụng cụ, bên chân rải rác cuốn mấy lót yoga.
10 Miệng bình đặt ở mềm thịt, chỉ cần Minh Lãng thoáng co rụt mông, huyệt khẩu liền sẽ bị miệng bình vô tình chọc đỉnh; càng miễn bàn những thủy dịch mát lạnh, tùy theo ở đường đi hoạt động, Minh Lãng sợ tới mức thân thể đều cứng đờ.
11
Đã là chạng vạng, hoàng hôn xuyên qua cửa sổ tiến vào phòng ngủ Minh Lãng, màu sắc ấm áp khắc trên sàn nhà.
Chuông điện thoại tiếng vang lên, Minh Lãng từ trên tủ đầu giường cầm lên di động, thanh âm Cảnh Tuyên Văn truyền tới:
"Tiểu Minh đồng học, tôi ở cửa nhà em.
12
Ngày hôm sau, toàn bộ đội cầu lông liền tham gia lữ trình thi đấu.
Đường dài đối bất luận kẻ nào đều là một loại tra tấn, đặc biệt là tiểu nam sinh Minh Lãng tinh lực tràn đầy, ngồi bên cạnh Cảnh Tuyên Văn.