1 Mấy ngày này mưa tầm tã không nghỉ, không khí lúc nào cũng ẩm ướt, mặc dù ta chỉ là một trạch nam suốt ngày ru rú trong nhà ôm laptop nhưng vẫn cảm thấy phi thường khó chịu, bổn giáo chủ ghét nhất trời mưa.
2 Mới đến chương hai thôi ta đã cảm thấy cuộc đời mình thoang thoảng bốc mùi máu cún.
Vì sao ta lại nói vậy ư? Bởi vì sau khi rơi vào ***g ngực to lớn đầy mùi thuốc trừ sâu của đất mẹ, ta hôn mê liền ba ngày.
3 Ta phải nằm viện liền ba tháng.
Ba tháng này, Trường Hành vẫn đều đều đến thăm ta, còn mang thêm một số thứ đến phục vụ công tác dạy học.
Cuối cùng khi kết thúc khóa bổ túc văn hóa ba tháng của Trường Hành, ta chống gậy rời bệnh viện, trong đầu cũng tiếp thu được một số thứ hắn sống chết nhồi vào.
4 Kỳ thực chương ta mong đợi nhất cuối cùng cũng tới rồi.
Vì sao ư? Bởi vì chương này sẽ có màn ta liều chết với Trường Hành! Ta phải trả thù! Trả thù hắn hắt tiết chó vào mặt ta! Trả thù hắn tống ta vào viện tâm thần! Trả thù hắn đầu độc ta bằng điện tử!
Vì vậy ngày ngày ta đều hăng hái chờ thời cơ sống mái với hắn đến.
5 (Phiên ngoại về phụ mẫu của Tiểu Điệp)
Ta tên Hoàng Điệp.
Đừng nhầm, ta không phải Hoàng Điệp kia, ta là Hoàng Điệp.
Hình như câu trên có vấn đề, thôi vậy, giải thích thế này cho dễ hiểu, ta là Hoàng Điệp cha của Hoàng Điệp.