1 Gần đây, tôi phát hiện được tình nhân của tôi có chút không đúng.
Nói đúng ra, buổi tối ba ngày trước lúc 21: 08 phút, thời điểm khi người mẫu tiên sinh mà tôi bao dưỡng, giúp tôi giải quyết rõ ràng và gọn gàng vấn đề buôn bán đã quấy nhiễu tôi thật lâu, tôi mới bắt đầu cảm thấy được hắn có gì đó không đúng.
2 Tôi lười biếng ôm ôm gối, vùi mình ở trong ***g ngực của người mẫu tiên sinh, mà ngáp một cái, sau đó xem phim.
Người mẫu tiên sinh đang giúp tôi xoa bóp cổ.
3 Người mẫu tiên sinh nhất định là một người có dã tâm, thế nhưng tôi cũng không rõ rốt cuộc dã tâm của hắn là cái gì, này vẫn không thể làm tôi yên tâm được.
4 Gần đây, không chỉ một mình người mẫu tiên sinh mệt mõi, mà cả tôi cũng vô cùng mệt, gần tới tết là khoảng thời gian công việc nhiều nhất, toàn bộ công ty còn đang chờ tôi phát tiền lương nga, nói thật, bây giờ áp lực trong lòng tôi vô cùng lớn, tôi quyết tâm muốn giải quyết một số dự án để tăng lương cho nhân viên rồi cho họ về mà ăn mừng năm mới, nhưng cố tình vào lúc này thân thể tôi lại không được khỏe.
5 Bệnh đương nhiên sẽ không kéo dài, đến cuối cùng, tôi không thể làm gì khác hơn là nửa đêm gọi cho một vị là bạn học cùng lớp của em trai vị hôn thê của bạn tốt của tôi, cũng chính là bác sĩ ở một phòng khám bệnh… A, tạm thời thì gọi hắn là bác sĩ cũng được.
6 Những ngày sinh bệnh thật sự không hề tốt lành gì.
Người mẫu tiên sinh như là đang bị người ngoài hành tinh chiếm cứ thân thể, tuy rằng hắn vẫn là mỗi ngày đều rời giường, sau đó xem TV, trước khi ngủ trưa thì ôm tôi hôn một chút, thế nhưng hắn trở nên đặc biệt ít nói.
7 Tôi bị bệnh ba ngày, nằm trên giường bốn ngày.
Cuối cùng vào một ngày bởi vì người mẫu tiên sinh không hề biết tiết chế, ban đêm không hề để ý đến ý nguyện của kim chủ là tôi, mà làm một lần lại một lần.
8 Tôi lần đầu tiên thật sự sợ người mẫu tiên sinh.
Cái này chủ yếu là do trong lòng tôi có chút chột dạ, tuy rằng tôi cũng không biết tại sao tôi lại chột dạ, dù sao hợp đồng bao dưỡng đang ở bên trong túi xách của tôi, cũng không có viết rõ là tôi chỉ có thể bao dưỡng một mình hắn, cho nên từ pháp luật mà nói, tôi rõ ràng là vô tội.
9 Ngày thứ hai tôi miễn cưỡng chống đỡ đi công ty.
“Tổng… Tổng tài chào buổi sáng!”
Nhìn vị tiểu thư ký khẩn trương thu hồ kính trang điểm, bộ dáng hoảng sợ, tôi vốn là muốn an ủi cô ta: Không liên quan, tôi cũng thích soi gương, sẽ không trừ tiền lương của cô.
10 Tôi cảm thấy được lúc này tôi cần phải gửi cho người mẫu tiên sinh một cái tin nhắn hoặc là gọi điện thoại, bằng không có vẻ tôi rất giống loại người dùng xong liền ném người đi.
11 Tôi lúc tỉnh lại vẫn là rất quen thuộc ở trong ***g ngức người mẫu tiên sinh.
Thật giống như ở đâu đó không phú hợp.
Tôi nhìn người mẫu tiên sinh, hắn nhắm mắt lại, mặt thật sáng, lông mi thật dài, mũi cao cao, miệng mềm mại.
12 Tin tức về người mẫu tiên sinh trên mạng cuối cùng cũng coi như là đã bị đè xuống, dư luận cũng dần dần hướng tới chỗ tốt mà chuyển hóa, người mẫu tiên sinh ôn nhu đã quay trở lại, tôi cảm thấy được gần đây cuộc sống tốt vô cùng, thật thoải mái.
13 “Ngày hôm nay theo tôi ra ngoài. ”
Sáng sớm, tôi cảm giác được người ở bên cạnh tựa hồ có ý tứ rời giường, nhanh chóng kéo hắn lại.
“Anh ngày hôm nay còn có việc.
14 Cuối cùng, khi tôi hoàn hảo từ rạp chiếu phim đi ra thì cũng đã là chạng vạng tối.
Thắt lưng của tôi mỏi nhừ, còn cái mông thì rất đau.
Tôi ghét rạp chiếu phim.
15 Fan đúng là một sự tồn tại làm người tức giận.
Tôi nhìn tên bác sĩ kia đang ôm đùi của tôi, tự đáy lòng phát ra cảm thán.
“Trời ạ, tổng tài cư nhiên đúng là cái GAY, anh anh anh.
16 “Anh anh anh anh anh anh hai người các anh anh anh anh…” Bác sĩ nhìn chúng tôi, lắp ba lắp bắp hỏi, ngừng nửa ngày, trên mặt thần sắc đều trở nên tối lại.
17 Người sống trên cõi đời này, để có được thứ mình muốn, đều phải trả giá. (câu nói dạy dỗ em thụ của tổng tài ba ba)
Tôi mềm mại ngồi ở trong ***g ngực của người mẫu tiên sinh, trong lòng đối với ba tôi lời lẽ chí lý cảm thán: Nói quá đúng rồi.
18 Trên bàn tổng cộng có tám người ngồi, một con số may mắn nga.
Bắt đầu từ chủ vị thuận theo hướng của kim đồng hồ, thứ nhất là tôi, sau đó là người mẫu tiên sinh, tiếp theo là người bạn xinh đẹp của hắn cùng bác sĩ, tới nữa chính là một nhà Hoàng Lỗi, hắn và vợ của hắn cùng với một đôi trai gái.
19 A, tôi hơi nhức đầu, giống như có người lấy búa nện lên đầu của tôi. Bất quá tôi nhìn kỹ một chút, bên cạnh tôi chỉ có một khuôn mặt rất mơ hồ của người nào đó.
20 Tôi mơ một giấc mơ.
Tôi mơ tới một khách sạn rất sang trọng, bên trong đâu đâu cũng có người, ngồi một bàn lại một bàn, chiếm cả một cái đại sảnh.
“Trần tiên sinh uống nhiều một chút a, bằng không thì thật là không nể mặt mũi rồi!” Một nam nhận không thấy rõ mặt vận âu phục, cười hì hì lấy rượu giúp tôi rót đến tràn đầy.