1 Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nho nhỏ, trong một ngôi nhà cũng nho nhỏ. . . Có 2 anh em là Tấm và Cám, cùng cha nhưng. . . họ khác ông nội!
Ban ngày, Tấm ra quán net gần đó cày Lol, Cám ngồi thu mình trong phòng gào to :" Say'ss oh yeah!".
2 "Làm sao con khóc?"
Nhìn cái thằng già mặc cây vest trắng trước mặt. . . Tấm hơi đơ đơ. . .
"Ông là ai?"
Người mặc vest trắng giận tím mặt! Bực bội dậm chân bịch bịch! Khổ công ông mày nghe lệnh thiên hoàng từ thiên giới xuống đây, chuyển bao chuyến xe ôm mới đến được! Mà giờ cái đứa cầu xin giúp đỡ này vẫn tỉnh bơ!
"Ta là Bụt! Xuống đây để giúp đỡ con!"
.
3 Tấm nhảy chân sáo trở về nhà sau vài trận Lol thắng lợi vẻ vang.
Nghĩ nghĩ thế nào thấy vẫn chưa đủ, Tấm quay trở lại quán net làm thêm vài trận nữa!
Thế quái nào, ở phút chót! Team Tấm gần thắng thì, mất điện lên ngôi!
Chàng hận!!! Tức tối chạy về nhà! Ra bờ ao nhà mình nhảy xuống hạ hỏa!!!
"Tấm!!! Sao con lại tự tử?"
Đang quẫy đạp hả giận.
4 Đang ngủ thấy nhà mình rộn ràng hẳn lên. Tấm buồn bực, lề mề đi ra.
"Ôi! Tiên nam đây rồi!"
Chưa hiểu cái mông gì thì Tấm đã bị lôi lên kiệu, chễm chệ ngồi cạnh cái thằng đêm qua.
5 Trăng đêm nay sáng và tròn hơn mọi ngày.
Trong cái đêm khuya tĩnh mịch ấy, trong ngự thư phòng ấy, chốc chốc lại nghe được tiếng thở dài rướm một nỗi buồn vô danh.
6 Gà chưa buồn gáy, mà chàng Tấm đã vội vươn vai thức giấc. Quẹt quẹt, ra sức chà sát đế dép tổ ong với mặt đất, Tấm lề mề ra cửa hóng nắng.
Vẫn là lũ chim trên cành cây.
7 Từ xa một đám người chạy đến, kẻ bê nước, tay bưng thuốc dâng tận miệng thằng vua.
Căn bản đem Tấm đang nằm sõng soài bên cạnh làm không khí.
Sau khi uống đủ một cốc milo lúa mạch nguyên chất giúp con bạn nạp đủ năng lượng, uống thêm 2 vỉ thuốc kháng sinh viên con nhộng, thêm 3 viên an thần, nhà vua mới bình tâm lại.