1 Trung thu vừa qua khỏi, gió lạnh đột nhiên khởi, mấy thân cây hỗn độn mà đứng thẳng giữa khe núi, tà dương chiếu trên lá cây đã khô vàng, khiến chúng nhiễm thương một màu hồng.
2 Mặt trời trên cao chiếu ánh sáng chói chang xuống mặt đất, những nông dân đang làm đồng, nóng đổ mồ hôi, bận rộn tiến hành thu hoạch mùa vụ. Xe ngựa bốc xếp và vận chuyển tiểu mạch đã gặt, theo con đường nhỏ bên bờ ruộng rời đi.
3 Thu đi đông đến, trong chớp mắt năm tháng trôi qua, Hạ Tam Lang ở nhà A Lê đã hơn hai mùa đông. Mùa đông năm nay đặc biệt rét lạnh, còn chưa tới tháng chạp đã nổi lên đại tuyết, sơn dã một mảnh mờ mịt tuyết trắng.
4 Tiểu Bảo đang đứng trước một mảnh cỏ, vừa thấy chủ nhân đến, lập tức nịnh nọt mà cong đuôi lên. Hạ Tam Lang đang muốn mắng nó, chợt thấy một tuấn mã màu đen đứng phía sau Tiểu Bảo không xa, trên người con ngựa kia còn treo một cái lồng sắt.
5 Hương khí nồng đậm từ trong nồi tỏa ra, phiêu tán khắp trù phòng, đủ khiến cho mọi người chảy nước miếng.
“A Lê, có thể để ra đĩa chưa?” – Một đại nương đang khẩn cấp cầm chiếc đĩa trắng hỏi.
6 “Ân!” – A Lê thở dốc vì kinh ngạc, hai mắt trừng lớn.
Hạ Tam Lang không hề có kỹ xảo gì đáng nói, chỉ biết hàm trụ môi hắn vừa hút vừa cắn. A Lê bị ép đến không thở nổi, toàn thân căng thẳng, hai tay nắm thành quyền đặt trước ngực Hạ Tam Lang.
7 Một đội “Hỉ” tự đỏ thẫm dán trên đại môn, trong sân giăng đèn kết hoa, chiêng trống ồn ào náo động. Cùng với tiếng mời rượu là tiếng hoan hô không ngừng truyền đến.
8 “A Lê, ngươi thật sự không muốn đi cùng chúng ta sao?” – Đại Ngưu chưa từ bỏ ý định hỏi.
A Lê nằm trên chiếu, lắc đầu một cách suy yếu.
“Bất quá ngươi hiện tại bị thương nặng như vậy, cho dù đi người khác cũng sẽ không mướn ngươi.
9 Ngoài cửa sổ ánh nắng tươi sáng, gió nhẹ ấm áp, từng trận tiếng cười như chuông bạc bay vào, mang đến sắc thái tươi đẹp cho căn phòng phủ màu u thương.
10 Suy sụp lạp. . . . . . Lại một cây gậy trúc ngã xuống, A Lê dùng tay áo xoa xoa mồ hôi trên trán, cầm lấy dao nhỏ, chuẩn bị cắt gậy trúc thành những đoạn có chiều dài vửa phải.
11 Năm ngày sau ——
Ngoài cửa sổ truyền đến tiếng chim chóc rộn ràng đón chào bình minh, nắng sớm ấm áp chiếu trên trướng.
Hạ Cảnh Tề mở ra mí mắt nặng trĩu, thất thần nhìn đỉnh giưởng khắc hoa.
12 Hai ngày sau ——
Hạ Cảnh Tề dẫn A Lê trở lại Hắc Phong Lĩnh. Bọn họ mang theo rất nhiều dược liệu trân quý đích cùng tài bảo làm lễ vật tạ ơn, Hạ Cảnh Tề không quên hứa hẹn lúc trước, dâng lên kim quyền trượng võ lâm minh chủ của y.
13 Trên bảng hiệu màu đỏ thắm ấn ba chữ to mạ vàng —— Vọng Nguyệt Các màu đỏ thẫm cùng màu vàng hỏa lẫn vào nhau, tiếng pháo cùng chiêng trống hợp tấu ra nhạc khúc nhộn nhịp, khách nhân như thủy triều tiến vào.