1 Tác giả: Quân Ước
Biên tập: TBB
Mưa liền bốn ngày liền, bầu trời không trút được vẻ u ám. Đầu tháng Năm, tiết trời âm u này luôn bao trùm thành phố C.
2 Tác giả: Quân Ước
Biên tập: TBB
Lúc Trần Mịch Ngôn còn sững sờ, Trình Yểu đã đi mất.
Anh thấy cô bước tới chiếc taxi ở ven đường, thân thể gầy yếu ngồi vào đó, chiếc xe taxi màu đỏ mận nhanh chóng biến mất trong tầm mắt anh.
3 Tác giả: Quân Ước
Biên tập: TBB
Câu hỏi của Trần Mịch Ngôn khiến Trình Yểu sửng sốt trong giây lát, sắc mặt thanh lãnh của cô cũng cứng lại, sau đó lại hồi phục vẻ bình tĩnh như cũ.
4 Tác giả: Quân Ước
Biên tập: TBB
Lúc Trần Mịch Ngôn đi lấy xe, Trình Yểu đi ra quảng trường nhỏ tĩnh lặng, cô đứng bên cạnh luống hoa chờ anh.
Không lâu sau, một chiếc Land Rover màu đen phóng tới chỗ cô với tốc độ cực nhanh.
5 Tác giả: Quân Ước
Biên tập: TBB
Lời vừa nói ra khỏi miệng, Trình Yểu đã thấy hối hận. Cô cúi đầu xuống, không nhìn Trần Mịch Ngôn.
Một lát sau cô nghe Trần Mịch Ngôn nói: "Xin lỗi.
6 Tác giả: Quân Ước
Biên tập: TBB
Xem email xong, Trần Mịch Ngôn nhíu mi, cầm điện thoại gọi cho Thiệu Nhạc. Một hồi lâu, bên kia mới bắt máy.
"Tôi đây, Trần Mịch Ngôn.
7 Biên tập: Bột
Tiếng phanh gấp vang lên, xe dừng lại.
Trần Mịch Ngôn quay đầu: “Cô ấy thế nào?”
Nhạc Lăng bị anh phanh gấp làm sợ hết hồn, nhìn bốn phía nói: “Này, không được dừng xe ở đây đây.
8 Biên tập: Bột
Trình Yểu không nhớ rõ về đêm hôm đó nhưng Trần Mịch Ngôn lại có ấn tượng sâu sắc.
Lúc đó có cuộc thi biện luận giữa các trường phía Bắc và phía Nam.
9 Biên tập: Bột
Trần Mịch Ngôn thực sự vào bếp đun nước.
Trình Yểu thấy không giải thích được, qua hai giây mới đứng dậy đi theo vào: “Để tôi làm, cậu là khách.
10 Biên tập: Bột
Trình Yểu nghe tiếng nhìn sang, mấy nữ sinh đi từ cửa tới, có mấy nam sinh đứng lên, ân cần kéo ghế cho các cô ấy.
Mấy nữ sinh tới gần, chào Tống Thiếu Minh một câu “Đội trưởng”.
11 Biên tập: Bột
Trình Yểu trở về nhà, tắm xong thì nhận được điện thoại của Du Mỹ Anh.
“Mai chị về Sùng An. ” Du Mỹ Anh dùng giọng thông báo nói cho Trình Yểu.
12 Biên tập: Bột
Trước hôm nay, Trình Yểu chưa nghĩ một ngày nào đó cô sẽ quẫn bách thành quả cà chua trước mặt Trần Mịch Ngôn.
Tuy đã tự xử lý xong, cũng thay bộ đồ kia ra, nhưng nửa tai cô vẫn đỏ ửng.
13 Biên tập: Bột
Trình Yểu đóng cửa lại thì nghe thấy tiếng Trần Mịch Ngôn thái thức ăn trong bếp. Bần thần ở huyền quan một lúc, lời của Trọng Nhất Lâm hiện tới hiện lui trong đầu cô tới mấy lần.
14 Biên tập: Bột
Lúc anh nói anh khổ sở, ánh mắt cũng thay đổi. Như đã kìm nén rất lâu đột nhiên bộc phát, anh nhìn Trình Yểu rồi nhắc lại lần nữa: “Em rất khó chịu.
15 Biên tập: Bột
Tay cầm giấy của Trình Yểu run lên.
Nếu cô đang uống nước, nhất định sẽ phun đầy mặt Nhạc Lăng.
“Chị Trình bị em đoán trúng rồi đúng không?” Mặt Nhạc Lăng đầy mong đợi, hoàn toàn không thấy biểu cảm xoắn xuýt của Trình Yểu.
16 Biên tập: Bột
Nhạc Lăng vừa thấy tình hình này liền cúi đầu lè lưỡi, tranh thủ thúc đẩy bầu không khí: “Cái đó… Anh nấu cơm xong chưa?”
Trần Mịch Ngôn chợt khôi phục lại tinh thần.
17 Biên tập: Bột
Gần đây Bác Mỹ tiếp nhận đơn hàng của thương hiệu thể thao nổi tiếng – ZUMI. Thứ Tư, Trình Yểu tới quảng trường Sâm Mạch để gặp người phụ trách của ZUMI, không ngờ đó lại là người quen.
18 Biên tập: Bột
Xe vững vàng chạy được một cây số, Trình Yểu đột nhiên tăng tốc.
Trần Mịch Ngôn quay đầu nói với cô: “Chậm một chút, sư tỷ. ”
Trình Yểu không để ý tới anh.
19 Biên tập: Bột
Trình Yểu nhìn anh, trong mắt không có nhiệt độ. Một lúc sau, miệng cô cong lên.
“Nếu tôi có. ” Cô nói.
Nếu có, tôi sẽ cho cậu.
Đôi mắt đen thẫm của Trần Mịch Ngôn dấy lên ánh lửa.
20 Biên tập: Bột
Trần Mịch Ngôn làm cá chua ngọt, mùi hương nồng đậm phiêu dạt trong không khí.
Trình Yểu không đi vào, cô thích đứng cách một khoảng nhìn anh.