1 Tiết tử Tuyết Thảo gặp lại Tô Mặc dưới tán cây già trong rừng núi hoang vu sâu thẳm. Bạch y trên người hắn thấm đẫm máu tươi, đầu gục xuống, tóc phủ tán loạn trên bờ vai.
2 Tô Mặc không bao giờ khóc… Nam nhân này có tâm địa lạnh lùng tàn nhẫn bao nhiêu, Tuyết Thảo rõ ràng hơn ai hết. Môn chủ Thanh Lạc môn, con rể võ lâm minh chủ, hắn cùng với nhạc phụ khống chế toàn bộ võ lâm giang hồ.
3 Nước lạnh rét thấu xương, khiến người ta ngạt thở tuyệt vọng, nàng chìm nổi trong dòng nước chảy xiết, thân thể bị những mỏm đá lỏm chỏm giữa dòng cắt đứt xương thịt, nàng tựa như một tấm vải rách, bị nước lũ cuồn cuộn cuốn trôi, nước tràn vào mũi miệng khiến nàng không ngừng sặc sụa, muốn hít thở lại bị nước tràn vào, khiến nàng thật sợ hãi nước sông.
4 Nhìn thấy thức ăn trên bàn đã nguội lạnh, Tuyết Thảo hơi kinh ngạc, xem chừng, ắt hẳn hắn đã nấu những món này từ tối hôm qua. Tô Mặc vậy mà xuống bếp nấu cơm chiều cho nàng sao? Tuyết Thảo không nhịn được xoay đầu nhìn xung quanh, xem có phải mặt trời mọc ở đằng Tây hay không… Một người khốn kiếp như vậy… Tuy nhiên, quả thật Tô Mặc bây giờ tốt hơn trước kia rất nhiều… Rất nhiều… Nhưng mà, Tô Mặc đâu rồi? Tuyết Thảo đi khắp nhà cũng không nhìn thấy hắn, nàng đang suy nghĩ có phải sáng nay hắn lên núi hái thuốc hay không, bất chợt nhìn thấy Tô Mặc đứng ở sân ngoài.
5 Vai Tô Mặc bị thương, lại ở bên ngoài tìm kiếm Tuyết Thảo một đêm nên bây giờ bị đau trở lại, tay trái hoàn toàn không nhấc lên nổi. Sau khi thức dậy thì càng đau nhiều hơn, do vậy sáng hôm sau hắn không thể búi tóc, để mặc đầu tóc rối bời đến bàn ăn điểm tâm sáng.
6 Tuyết Thảo im lặng, nàng giật cây lược trong tay Tô Mặc, nhưng không thành “Để tự ta làm, không phiền ngươi nữa. ” “Nơi đó vì sao bị thương?” “Đưa lược cho ta” “Nơi đó sao lại bị thương như vậy?” Hai người giằng co qua lại, sau khi im lặng thật lâu, Tuyết Thảo… chợt nhếch môi, tựa mỉa mai tựa đau đớn nói “Vì sao bị thương, ngươi còn không biết hay sao?” Trong nháy mắt, sắc mặt Tô Mặc trắng bệch.
7 Chim chóc trong rừng líu lo ríu rít không ngừng, một hồi lâu sau Tô Mặc mới có thể hỏi Tuyết Thảo “Nàng có bị thương không?” Tuyết Thảo được Tô Mặc ôm chặt trong lòng nên chẳng hề bị thương, nhưng mà Tô Mặc thì bị thương không hề nhẹ.
8 Thời gian tựa như ngừng trôi, Tuyết Thảo ngây ngốc trong vòng tay Tô Mặc rất lâu mới chợt hồi phục tâm tình, nàng đẩy tay hắn ra, ho húng hắng: “Ngươi vào trước đi.
9 Tại sao hắn lại giết chết Tưởng Thanh Thanh, chính bản thân Tô Mặc cũng không thể nào giải thích được, những ngày tháng trước khi gặp lại Tuyết Thảo, hắn giống như một người bị bệnh, ăn không thấy ngon, ngủ không an giấc, ngày qua ngày bệnh càng trầm trọng, ngày qua ngày tinh thần càng thêm suy sụp… Hôm đó khi về nhà Tuyết Thảo liền chẳng muốn nhìn thấy Tô Mặc, Tô Mặc cũng không miễn cưỡng nàng, mãi đến ba ngày sau, cuối cùng Tuyết Thảo không nhịn được nên khi ngồi ăn cơm nàng đã nói với Tô Mặc: “Ngươi đi đi.