1 Sắp tới tập đoàn Trần Thị công bố đoạn ghi hình chương trình đặc biệt về động vật mà trước nay chưa từng có, 《trò chơi săn thú》, khi con người chuyển những động vật hoang dã hung mãnh đến một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, từ đó người xem sẽ thấy được cách các động vật thích ứng hoàn cảnh mới như thế nào, và chiến đấu cùng con mồi xa lạ như thế nào.
2 Thôn Thanh Sơn, Tiêu gia. Trong phòng nàng dâu đang rên rỉ thống khổ - tiếng rên liên tục không ngừng truyền tới, từng tiếng rơi vào trong tai Tiêu Thủ Vọng, làm cho người kiên cường trầm ổn như hắn, tâm càng không ngừng phập phồng, dù là đối mặt với con mồi nguy hiểm nhất, hắn chưa từng khẩn trương như thế, nàng dâu ơi nàng dâu, ngươi ngàn vạn lần phải kiên trì!Ngay lúc hắn sắp mài hỏng đế giày thì rốt cuộc bên trong truyền ra tiếng Trương mụ mụ hưng phấn hét to: "Sinh rồi sinh rồi.
3 Tuyết đông đã tan, gió xuân nhẹ phất, chớp mắt, cây hạnh trong sân lại nở hoa. "A Lan, A Lan, muội ở đâu?"Thư Uyển vội làm xong cơm trưa, đợi lúc rảnh rỗi liền vén rèm cửa lên liếc mắt nhìn vào trong phòng, thế nhưng không thấy muội muội lẽ ra đang nằm ngủ trên kháng, vội vàng tìm khắp phòng cùng những nơi có thể ngủ được.
4 Tiêu Lang đem Thư Lan dẫn về nhà mình. Thư Lan khóc một lạt liền mệt mỏi, thân thể nho nhỏ dường như hoàn toàn dựa vào người Tiêu lang hơi cao so với nàng, nếu không phải Tiêu lang rắn chắc hơn nhiều so với đứa bé cùng lứa, thì hai người đã cùng nhau ngã xuống trên mặt đất rồi.
5 Rất nhiều người Thôn Thanh Sơn nhớ rõ, một ngày kia, một nữ oa năm tuổi thân thể trần truồng từ Tiêu gia vọt ra, tóc tai bù xù, vừa chạy vừa gọi nương.
6 Tại sao Tiêu lang căm giận nàng nhiều như vậy chứ? Vấn đề này quấy nhiễu Thư Lan ròng rã năm năm. Đối với chuyện đầu thai chuyển thế này, Thư Lan cảm thấy, dù sao chết sớm chết muộn đều phải chết, quan trọng là đầu thai cái gì.
7 Tiêu Lang cũng cầm ghế đẩu ngồi xuống sau lưng Thư Lan, cực kỳ nghiêm túc chải tóc cho nàng. Hừ, mấy sợi tóc vàng này, xen lẫn trong đám tóc đen mềm thật rất chướng mắt, nhổ hết.
8 Tần thị rất nghiêm túc suy nghĩ về tính tình tiểu nữ nhi. Làm mẹ ruột, không có ai so với Tần thị hiểu rõ Thư Lan hơn, thật ra thì không phải đứa nhỏ này không để tâm, nhưng là nàng ngay cả người không có tâm nhãn cũng không bằng, người ta không có tâm nhãn đầu óc đần sẽ không nhìn người làm việc, căn bản là Thư Lan không có nghĩ tới.
9 Buổi trưa, người trong thôn đều ở nhà ăn cơm, trên đường không có mấy người, Tiêu Lang thấy Thư Lan giãy giụa lợi hại, dứt khoát che miệng của nàng, kéo người đến bờ sông trong rừng cây.
10 Đầu mùa hè, trong rừng từng trận gió mát, mang theo mùi thơm ngát nhàn nhạt của loài hoa không tên. Thư Lan ngoan ngoãn nằm trên đùi Tiêu lang, đôi tay xếp ở dưới đầu, đầu nhỏ theo thói quen nghiêng về bên phải.
11 Chỉ cần có thể lười biếng không làm mà sống, cái gì Thư Lan đều nguyện ý làm!Nàng mang theo mong đợi tràn đầy xoay người, ngước cổ nhìn về Tiêu Lang: "Nói mau nói mau, chỉ cần ngươi có biện pháp hữu hiệu, trừ ăn ra, cái khác ta đều nghe lời ngươi!""Vậy ngươi phải nhớ những lời này!" trong con ngươi sâu thẳm của Tiêu Lang thoáng qua một tia sáng, nhếch miệng cười một tiếng với Thư Lan, tay chân lanh lẹ bò xuống, đứng lại ở trước người Thư Lan, cười nói: "Ngươi thực ngốc, thật sự bá mẫu cũng không phải muốn ngươi làm việc, chỉ là muốn để cho ngươi học được thôi.
12 Nói đến Thư Lan khóc chạy khỏi sânThư gia, nhất thời không biết nên đi nơi nào. Nương nói là nhặt được nàng, suy nghĩ đầu tiên của Thư Lan chính là không tin, trước kia nương đối với nàng tốt như vậy, khá tốt so với tỷ tỷ, làm sao nàng lại là đứa trẻ nhặt được?Nhưng bây giờ bởi vì nàng lười biếng không làm việc, nương cũng không thích nàng rồi, còn động thủ đánh người, chẳng lẽ nương nhặt nàng về, chính là chuẩn bị nuôi nàng lớn để làm việc hay sao?Đúng rồi, nhất định là như vậy.
13 "Lão gia, đến. " Ngụy Đại vững vàng dừng xe ngựa lại, nói với người bên trong xe. Trình Khanh Nhiễm nhìn tiểu nha đầu ngủ say sưa, không tiếng động cười một tiếng, nhẹ nhàng ôm người vào trong ngực, nhỏ giọng phân phó Ngụy Đại vén rèm xe lên, tiêu sái nhảy xuống xe ngựa.
14 Thư Lan đã quen một ngày ăn hai bữa, cho nên hậu quả của việc không ăn cơm trưa, chính là ăn cơm tối quá no, bụng nhỏ tròn vo, khiến chiếc áo nhỏ Trình Khanh Nhiễm đặc biệt mua cho nàng căng lên.
15 Thư Lan chưa đi cùng Tiêu Lang, Tiêu Lang cũng không thể rời đi, nghe tiếng động Ngụy Đại đến liền duỗi tay ra, bắt chéo hai cánh tay Tiêu Lang ở sau lưng.
16 Lúc đám người Tần thị theo Ngụy Đại đi vào phòng, ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn đến bóng người nhỏ bé đang say ngủ trên bàn. Thư Mậu Đình còn có thể khống chế được bản thân, Tần thị lại khóc lóc chạy tới, ôm lấy Thư Lan, nhìn nàng một lượt từ trên xuống dưới, xem có bị thương không.
17 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
18 Thư Triển cùng Tần Hàm một trước một sau chạy vào thì Thư Uyển đang chải đầu giúp Thư Lan. Thư Lan đổi cái áo phấn hồng mới tinh, miễn cưỡng ngồi ở trước gương, sau lưng đều dựa vào trên người Thư Uyển, trên đầu đã chải từng búi tóc nhỏ cứ gục gục, nhiều lần làm cho Thư Uyển rối loạn trận cước, chỉ đành phải chải lại.
19 Từ nhỏ Tần Như Hải học tập về buôn bán kinh doanh, cùng trồng trọt không có nửa phần quan hệ, nhưng vì vậy cũng đặc biệt hướng tới cuộc sống điền viên.
20 Chu gia ở trấn bên cạnh có trang trại chuyên nuôi heo, mỗi ngày đều do hạ nhân xử lý, nhưng Chu Lai Tài thích tự mình nuôi heo, liền làm một chuồng heo ở phía sau hậu viện, tự mình quét dọn cho ăn.