1 - Hỷ Trân!
Vừa dừng xe trước cổng Trung tâm Ngoại ngữ, nghe tiếng gọi Hỷ Trân dáo dác tìm kiếm.
- Ôi Thành Thục! Lâu quá mới gặp. Mày đi đâu đây?
- Tìm.
2 Thành Thục tròn mắt:
- Ơ kìa! Mày nói nhăng nói cuội gì đó, Hỷ Trân?
Hỷ Trân khoát tay:
- Đừng quan tâm đến những câu nói nhảm của tao.
- Mày lạ lùng thật đó!
Hỷ Trân nhướng mày:
- Nói về mày cho tao nghe đi.
3 Every night, in my dreams
I see you, I pheel you
That is hoqu I knoqu you go on
Phar eveross the distane and spaces betqueen us.
You have come to shoqu you go on
Near phar quhereves you are
I belive.
4 Hỷ Trân nạt:
- Thôi, đủ rồi Thành Thục. Tao đang muốn biết mày gọi cho tao có chuyện gì kìa.
- Cũng chẳng có gì quan trọng cả.
- Con này! Tao không có rảnh rỗi đâu nha.
5
Hỷ Trân vỗ tay:
- Là giáo viên thì tốt rồi. Xứng với chị lắm đó. Xem ra anh rể tương lai của con là con nhà đàng hoàng, mẹ há.
Bà Bích Dung gục gặc:
- Lúc nào rảnh đưa cậu ấy về nhà chơi, Hữu Trân nhé.
6
Nhìn đồng hồ đeo tay một lần nữa, Hỷ Trân bương bả đi thật nhanh.
Hôm nay thật là tệ! Cô ngủ quên mà người nhà không ai đánh thức cô, để cô phải đi làm trễ.
7 Xoay người, Hỷ Trân vung tay cho thoải mái. Ánh mắt cô vô tình nhìn ra cửa sổ.
- Hả! Một ngày đã trôi qua rồi sao? Vậy giờ làm việc. . .
Hỷ Trân nhìn vào đồng hồ trên tay, giờ làm việc đã kết thúc từ lâu.
8 - Nghe làm sao lọt lỗ tai, phải không? Bởi vậy mới nói, đánh giá một con người đừng có nhìn bề ngoài. Nhất là phải cảnh giác những người có tiếng tăm.
9 - Mẹ, chị hai! Sao hôm nay hai người thức sớm vậy?
Hỷ Trân hít hít mũi:
- Cha! Con nghe được mùi gì rất thơm nữa.
Cô ào đến bên bếp, thì bị Hữu trân chặn lại:
- Nè, nè! Không được đến gần.
10
Hỷ Trân lảng chuyện:
- Chị quen anh rể tương lai của em trong trường hợp nào vậy? Chắc hai người hạnh phúc lắm, phải không?
Nhắc đến người yêu, đôi mắt của Hữu Trân sáng rỡ.
11 Nghe tiếng chuông cổng, bà Bích Dung gọi:
- Hữu Trân! Hình như là bạn con tới đấy.
- Dạ, để con ra mở cổng cho anh ấy.
Hữu Trân sửa lại bình hoa trên bàn một lần nữa, rồi cô mới thong thả ra cổng để giảm bớt sự hồi hộp trong lòng.
12
Hỷ Trân ơ thờ:
- Thế à!
- Em đáng đánh đòn lắm đó. Học Anh văn ở lớp của Từ Nam mà cũng không kể cho chị nghe.
Hỷ Trân nhún vai:
- Chị làm gì có thời gian để nghe em kể chuyện, với lại việc em đi học cũng chẳng có gì thú vị.
13 "" Đã lâu rồi mọi người vẫn nói, rằng em không thật lòng, vẫn âm thầm từng ngày dối trá mối tình anh. Rồi em ra đi thật xa, để mình anh bơ vơ ở lại. Tình yêu sau bao năm giờ là từng giây.
14 Thái Lâm hốt hoảng:
- Anh nghe em giải thích nha, Tuấn Tường?
- Có lẽ không cần thiết nữa đâu.
- Tuấn Tường à! Tuổi hoa niên của bọn em rất đẹp.
15 Tín hiệu của chiếc điện thoại di động trong túi quần làm Tuấn Tường thoát khỏi suy nghĩ. Anh hơi khựng lại để mở máy:
- Alô.
-. . .
- Vâng. Tôi đang đi với bạn.
16
Mở túi xách của Hỷ Trân, Tuấn Tường lấy điện thoại, mở khoá, rồi đưa cho Tâm Hoà.
- Cô nói chuyện đi.
Tâm Hoà áp máy vào tai:
- Alô.
Đầu dây bên kia là giọng một cô gái:
- Hỷ Trân, em đang ở đâu, tại sao không nghe điện thoại?
- Xin lỗi chị, em không phải là Hỷ Trân.
17 Đẩy nhẹ cửa phòng, Tuấn Tường ló đầu vào. Nhìn thấy Tâm Hòa đang dọn dẹp phòng, anh gọi:
- Tâm Hòa!
Cô tớ gái xoay người lại:
- Cậu chủ!
- Hỷ Trân đã thức chưa?
- Dạ, cô ấy đã thức từ lâu, nhưng.
18
Hỷ Trân dùng hai tay xoa hai bên thái dương cho dễ chịu. Cử chỉ ấy làm Tuyết Nhi chú ý.
- Hỷ Trân! Em bị bệnh à?
- Không, chỉ hơi nhức đầu thôi.
19 - Alô.
- Hỷ Trân đúng là mầy,không phải mầy đang ở công ty chứ?
- Rất tiếc mầy nói đúng,tao còn chưa xong công việc của mình.
- Cái gì?
Hỷ trân giơ máy ra xa: Không cần phải hét như vậy chứ Thành Thục.
20
-Hửu Quân quay sang Hỷ Trân:
Áh Hỷ Trân! Hình như công ty cuả em có hợp tác với sao bắc cực.
- Sao anh biết?
- Thành Thục nhanh miệng:
- Mầy quên trưởng phòng Minh Tâm ở sao bắc cực là bạn cuả Từ Nam ? Anh họ cuã Hửu Quân sao?
- Có gì phải nói chứ.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41