401 Đối mặt đao phong cùng với ngọn lửa trên đao, người đàn ông trung niên chỉ làm như không thấy, tựa hồ căn bản là không để ở trong lòng. Mà sự thật cũng là như thế, một đao kia của Thập Tam tuy rằng bá đạo, lại không đủ để tạo thành bất cứ thương tổn gì với hắn.
402 Hành vi cổ quái như thế, hiển nhiên là ngoài dự kiến của Hắc Miêu. Người này rốt cuộc muốn làm gì đây. . . Hắc Miêu tuy rằng hạ quyết tâm muốn kéo dài thời gian, nhưng đối mặt hành vi quỷ dị của người trung niên như thế, trong lòng khó tránh khỏi nổi lên suy nghĩ.
403 - Nếu đạo hữu đồng ý cứu ta, bất luận ta có đưa ra lý do hay không, ngươi đều sẽ cứu ta. Tương phản, đạo hữu nếu không muốn cứu ta, ta đưa ra nhiều lý do hơn nữa, cuối cùng cũng không tình nguyện.
404 Bản mạng hồn kiếm tiến vào không gian Lưỡng giới thạch, lập tức liền vây quanh tiểu mập mạp trắng trẻo kia vài vòng, có vẻ rất là tò mò. Nó tò mò không quan trọng, còn tiểu mập mạp lại bị làm cho sợ hãi, run run đống thịt non, nước mắt lã chã rớt xuống dưới.
405 Tiểu mập mạp bán tín bán nghi, nói: - Thật sự có thể sao?Mạc Ngôn cười nói: - Ta nói có thể là có thể. . . Tiểu mập mạp vẫn có chút không tin, lắc đầu nói:- Cái tên bại hoại đó rất giảo hoạt.
406 Khởi điểm, đây gần là một loại bản năng sinh tồn, nhưng theo thời gian lớn dần, từ những tu sĩ đó hấp thu được ký ức càng ngày càng nhiều, trận linh bắt đầu có tư duy và ý thức thuộc về mình.
407 Mạc Ngôn cười nói: - Trước tiên đừng cảm tạ ta, ta chỉ hỏi ngươi, có chịu cùng ta đồng thời rời khỏi đây hay không?Người đàn ông trung niên nói: - Xin hỏi tiên sinh, vì sao muốn mang ta rời đi? Nên hiểu ngươi và ta giờ phút này là địch không phải bạn, ta nghĩ không ra lý do.
408 Hắc Miêu vẫn luôn bị quản chế với Lưỡng giới thập phương trận, có thể nói có sức mà không sử dụng được, đã sớm nghẹn một bụng tức. Vốn đang tính toán chờ sau khi Mạc Ngôn hàng phục pháp trận này, mặc kệ là ai núp ở phía sau phá rối, đều phải bắt được hắn để xả giận.
409 Hắc Miêu dù sao cũng là tu sĩ, chút kiên nhẫn vẫn phải có. Nhưng, với tính tình của nàng không hỏi được chuyện về Lưỡng giới thạch, có chút không vui.
410 Nhìn Vân La đối xử với Mạc Ngôn, mà ngay cả Hắc Miêu cũng đều sinh ra một chút ghen tị. Nhưng đứa nhỏ dù sao cũng là đứa nhỏ, chung quy là có lòng ham chơi cùng lòng hiếu kỳ , khi nàng nghe Mạc Ngôn nói tìm cho mình người bạn chơi mới, hơn nữa cũng là một tiểu mập mạp, lập tức liền nhịn không được.
411 - Anh biết chỗ trân quý của nó, nên quý trọng nó mới đúng. Hắc miêu trừng mắt với Mạc Ngôn, căm giận nói: - Đem nó thành món đồ chơi ném cho tiểu tử chơi, chơi rồi phá hủy thì làm như thế nào!Nàng căm giận mà nói, hoàn toàn không phát hiện trong mắt tiểu Vân La u oán và đang chu lên cái miệng nhỏ nhắn.