1 Tháng 6, thời tiết thay đổi bất thường, rõ ràng buổi sáng trời còn trong xanh thế mà mới quá trưa một chút thì chân trời đã mơ hồ truyền đến tiếng sấm.
2 Tòa nhà mà công ty thuê là một tòa nhà nhỏ có hai tầng, là một biệt thự trong khu vực "thôn nội đô" (1) của thành phố Yến. Toàn bộ hai tầng chừng 300m2, Lý Đinh Sơn ở một mình trên lầu, vừa là phòng làm việc vừa là phòng ngủ.
3 Hạ Tưởng cảm thấy không khí hơi xấu hổ, vội vàng quay mặt đi. Hắn không phải ra vẻ thanh à là tâm tư như điện, thấy bộ dạng Tiếu Giai như vậy, khẳng định là gặp biến cố trọng đại.
4 - Cậu nghĩ thế nào? Nói nghe một chút!Lý Đinh Sơn có một ưu điểm lớn nhất, chính là thích một việc có nhiều mặt luận chứng, cũng có thể nghe theo hoặc không đồng ý, tính cách cũng không quá chuyên quyền độc đoán.
5 Nhìn Lý Đinh Sơn vẫn đang nhíu mày không nói lời nào, trong lòng Hạ Tưởng rất không yên, không biết lần này có thành công hay không. Theo hiểu biết của hắn về Lý Đinh Sơn, tuy rằng Lý Đinh Sơn đối nhân xử thế tự phụ, sĩ diện, nhưng có khi vẫn biết nghe lời nói phải, vẫn biết nghe những lời nói bất đồng ý kiến, nếu không gã cũng không thể lăn lộn trong tòa soạn báo cấp quốc gia lên đến tầng trung rồi được tới làm trưởng chi nhánh tại tỉnh Yến.
6 Tiếu Giai trên người mặc một chiếc áo phông ngắn tay, vừa khít che tới rốn, bên dưới mặc một chiếc quần bò bó, hỗ trợ căp đùi thon dài của cô, tóc tùy ý buộc kiểu đuôi ngựa, thanh thuần như một đóa hoa sen nổi trên mặt nước, cười dài đứng sau lưng Hạ Tưởng.
7 Hạ Tưởng sững sờ tại chỗ, trong lúc nhất thời khó bình ổn được tâm tình. Đột nhiên hắn cảm thấy cánh tay chợt lạnh, đã bị bàn tay nhỏ bé của Tiếu Giai đẩy một cái.
8 Sao có thể chứ?Lý Đinh Sơn mất một triệu, Văn Dương lại ở trong bóng tối lợi dụng danh nghĩa công ty đút túi vừa đúng một triệu. Nếu đúng như vậy thật, Lý Đinh Sơn thua rất thảm mà Văn Dương lại kiếm rất dễ dàng.
9 Không kìm được việc nhỏ sẽ bị loạn việc lớn. Hạ Tưởng có hơn người thường 12 năm tái sinh, giờ không còn nóng máu và kích động như cái tuổi 23 hiện tại mà có vẻ trầm ổn và chín chắn.
10 Hạ Tưởng không phải loại người cao lớn thô kệch, cũng không phải là thư sinh yếu ớt nhưng tuyệt đối không phải loại có ngoại hình có sức khỏe hặc có võ thuật.
11 Lý Đinh Sơn không tới nhưng thật kỳ lạ, những người khác cứ như thể hẹn nhau vậy, đều đến đông đủ. Văn Dương tới còn sớm hơn cả Hạ Tưởng và Tiếu Giai.
12 Sau hơn hai giờ, Tiếu Giai mới ra khỏi phòng Văn Dương. Trong thời gian đó, Văn Dương đi ra ngoài một lần chừng nửa giờ, dường như mua cái gì đó. Từ đầu tới cuối, Tiếu Giai đều ở trong phòng Văn Dương như trước, không biết hai người làm gì trong đó.
13 Hạ Tưởng cười lạnh trong lòng. Quả nhiên Văn Dương không để hắn thất vọng, Lý Đinh Sơn còn chưa mở miệng, y đã bố trí chu đáo chặt chẽ trước, muốn trước tiên đá hắn ra ngoài.
14 Lý Đinh Sơn khẳng định đã biết Tống Triêu Độ sắp sửa thất thế, mà hiện tại Tống Triêu Độ vội vã an bài Lý Đinh Sơn làm Bí thư huyện ủy, chỉ sợ cũng là kết quả thỏa hiệp chính trị.
15 Lý Đinh Sơn đoán được dụng ý của Hạ Tưởng, liền cố ý khuyên:- Hạ Tưởng đừng làm càn, rượu trắng trộn bia uống dễ say lắm. Trưởng chi nhánh Lý lớn tuổi hơn cậu, uống nhiều dễ gây tổn thương thân thể, không tốt.
16 Hạ Tưởng nhìn ra được, tâm lý Lý Đinh Sơn rất mâu thuẫn. Trên thực tế gã đã có ý tưởng buông tha công ty, nhưng lại không đủ tự tin đi theo chính trị, lo lắng sau khi Tống Triêu Độ thất thế sẽ bị tai bay vạ gió.
17 Hạ Tưởng đi xe đạp dọc theo con đường nhỏ bên bờ sông Bách Tính. Sông Bách Tính là một con sông nhân tạo, được đào năm 1995, mất bốn năm xây dựng và mấy trăm triệu tài chính.
18 - Chuyện gì?Nghe thấy giọng nói dễ thương của Tiếu Giai trong điện thoại, Hạ Tưởng cảm thấy có chút không ngờ. - Không có việc gì thì không thể tìm anh sao?Giọng Tiếu Giai nghe như làm nũng.
19 Ấn tượng của Hạ Tưởng về gia đình Tào Vĩnh Quốc khá tốt, không chỉ bởi vì Tào Vĩnh Quốc giúp đỡ cải biến vận mệnh của hắn mà còn bởi vì người nhà của họ không hề có thái độ khinh thường hắn, thực sự coi hắn như con cháu, bạn bè để đối xử.
20 - Tiểu Hạ, ở lại ăn cơm!Tào Vĩnh Quốc ăn nốt miếng táo cuối cùng, nói vẻ chân thành. - Đúng thế, ở lại ăn cơm. Tào Thù Lê lặp lại, sau đó cười hì hì nói:- Hạ học trưởng (1), em còn rất nhiều vấn đề chưa thỉnh giáo anh đó.