1 Lớp 12 (6) tại lớp học, chủ nhiệm lớp Lan Hinh đang trên bảng đen cầm lấy một ít sách tiếng Anh ôn tập đề, các bạn học lười biếng nằm sấp ở trên bàn, chờ giáo viên giảng giải.
2 Nghe được âm thanh quát lớn, Tạ Phi Thiên từ khuôn mặt ngô nghê tỉnh lại, mình còn ở trong lớp đây này, hơn nữa trước mặt là vị giáo viên, bị cả lớp nam sinh tôn xưng là "Tuyệt diệt tiểu sư thái" chủ nhiệm lớp Lan Hinh.
3 "Keng, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, thu được 5đ dị năng" vẫn là cái kia máy móc hệ thống thanh âm vang lên trong đầu nhắc nhở Tạ Phi Thiên.
Con em ngươi, không phải 10đ dị năng sao? Làm sao một cái Hệ Thống cũng học được ăn gian người khác cơ chứ? Tạ Phi Thiên ở trong lòng chưỡi rũ hệ thống bẩn thỉu.
4 Khang Mỹ Cầm nhìn ra trước cửa thấy một tên vác theo thùng dụng cụ sửa chữa, mừng rỡ đem hắn lôi vào. "Ai nha, tiểu Vương ah, ngươi cuối cùng cũng là đến rồi, ngươi xem cái này máy tính đã hư, liền chồng chất công văn chưa gửi đi, đây không phải đùa chết người sao?"
"Khang chủ nhiệm, lời ngươi hơi quá nha con người ta có khi còn cảm mạo đau ốm, nói chi là mấy cái đồ điện tử nó cũng có lúc đổ bệnh nha, rất là bình thường ta giúp ngươi xem một chút.
5 "cái con Virus này có chút đơn giản thôi, nhưng dùng phần mềm tra giết cần một ít thời gian. " Vương Bân đứng lên, mỉm cười với mọi người xung quanh
"Ai nha, làm ta sợ muốn chết.
6 Trong phòng mọi người trong ngày thường từng xem phim ảnh hay đọc truyện sắc ý lộn truyện máu me, thường thấy hai bên đối đầu con tin bị dí dao vào cổ, giờ thì hay rồi, Lan Hinh bị kề dao mặt đều nghẹn đến đỏ bừng rồi, này thanh dao hiện tại khứa nhẹ vô cổ đã có tí máu trên cái cổ trắng ngần, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra án mạng, nhưng là nhất thời, vẫn chưa ai có biện pháp giải cứu Lan Hinh.
7 Lan Hinh mắc cỡ mặt mày đỏ rần, hai tay dùng sức nắm lấy bàn tay dê xồm của Tạ phi Thiên, đem nó từ trên người nàng kéo xuống, xoay người một cái, thoát ra khỏi ngực Tạ Phi Thiên.
8 Tạ Phi Thiên và Lan Hinh được xếp ngồi chiếc xe cảnh sát thứ hai, song, chú cảnh sát lớn tuổi cũng kéo mở cửa xe, lên ngồi kế bên lái xe.
Ngồi ổn định chổ, Tạ Phi Thiên ngẩng đầu liền thấy ngồi trên ghế tài xế là một nữ cảnh sát, hai tay gối ở sau gáy, nghiêng người dựa vào ghế mà ngủ, nón cảnh sát của nàng, là dùng che trước mặt, để nắng khỏi chiếu vào mặt.
9 Tạ Phi Thiên từ cục cảnh sát trở về, trời đã tối rồi, trường học hôm nay là có tiết học vào buổi tối, khi bước vào lớp Tạ Phi Thiên chào hỏi một tiếng,
Lớp 12 (6) lúc này, cả lớp ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chú từ trên xuống dưới.
10 "Mẹ, ta không có dê xồm Lan cô giáo, ta hôm nay đi lên cục cảnh sát, chính là bắt được một tên trộm, đi lấy lời khai làm nhân chứng nha. Viên hạo tiểu tử kia là nghe lời đồn bậy bạ thôi.
11 Bởi vì đây là cửa hàng bán hoa tươi, ở khu phố này ban đêm cũng không ai mua hoa, tiệm hoa "Tình Tình hoa cỏ" buổi tối bình thường đều là đóng cửa, nhân viên làm thêm ở tiệm cũng cho về rồi.
12 Mỹ nữ đã có lời mời, cùng nhau xem phim, hơn nữa là cùng ở chung trong phòng, mà điều hưng phấn là coi phim sex phim sex đấy haha, đây là tình huống gì nha? Tạ Phi Thiên cảm thấy cả đời ý chí mạnh mẽ sẽ không vì nữ sắc mà lu mờ ý chí đàn ông.
13 Tuy đối với chuyện nam nữ thực chiến trên giường hắn mù tịt kinh nghiệm, thế nhưng tri thức và lý luận hắn lại nắm rõ bởi đêm nào hắn cũng học bài tìm hiểu kĩ rõ, quay tay a, hơn nữa cũng có bản năng đàn ông chỉ dẫn, Tạ Phi Thiên rất nhanh liền đem mục tiêu nhắm ngay môi đỏ miệng nhỏ bắt đầu gặm nhấm, chậm rãi, duỗi đầu lưỡi, khẻ tách miệng, mạnh dạng tiếng lưỡi vào dò xét.
14 Tạ Phi Thiên cúi đầu nhìn xuống, trợn tròn mắt, quần áo thì sửa sang chỉnh tề rồi, lại vội vàng cái đó lại quên. lúng túng kéo kĩ khóa quần của mình, Tạ Phi Thiên giải thích: "Vừa nãy ở nhà Triệu tỷ có đi vệ sinh có lẽ quên đóng a"
Ngươi nhìn ngươi xem đứa nhỏ này, người thì lớn như vậy, có cái kéo khóa quần cũng quên đi, ngươi nói lỡ như Triệu tử tình nhìn thấy, cô ta sống mồ côi chồng, nhìn thấy vậy kiểu gì chiệu nổi? Ai, Triệu muội cũng thực sự là, tuổi còn quá trẻ, nhưng lại là một người từng trải, hiện tại đến cái vòi nước hư cũng không ai sửa chữa.
15 "Đặc biệt lớn tin tức, đặc biệt lớn tin tức, Tạ Phi Thiên lên bảng thông báo!" Bàn tử Viên hạo vọt một cái tiến vào phòng học, liền mặt mày hớn hở lớn tiếng hét lên.
16 Nhìn thấy bóng lưng Lan Hinh biến mất ở cửa, tên Béo Viên hạo đột nhiên đoạt lấy quyển kia ( Kim Bình Mai) trong tay Tạ Phi Thiên, mở ra trang tên sách, đứng dậy cao giọng hét lớn: "Ta xem một chút, ây nơi đây còn có dòng chữ gửi tặng.
17 Hết gần 2 tiếng thời gian thi, Tạ Phi Thiên một giờ liền hoàn thành, ngày xưa ngồi cả ngày hắn cũng không viết nổi cái gì ra hồn,nay chắc chỉ cần 20 phút như vậy đủ rồi, dù sao đây là bốn mươi mấy cái điện thoại di động đồng thời tìm tòi đáp án cho hắn, cái hắn muốn chính là đem trong đầu đáp ghi lại mà thôi, thậm chí ngay cả viết văn đều có văn mẫu tham khảm làm theo.
18 "Anh em," tên Béo không ngừng ở phía sau kéo áo Tạ Phi Thiên.
"Nói xe kia là đồ rác, cũng chỉ là sướng miệng lưỡi nha, ngươi cũng không cần thiết nắm hai chân của mình đi so tốc độ với cái bốn bánh.
19 Hai bên học sinh liết nhìn nhau đây như là đánh bạc a, thạch Thiên Phàm không dễ chọc, nhưng có thể cùng thạch Thiên Phàm đấu đá thì cũng không phải là người tầm thường, nên đa số lại đang chần chờ do dự, nhưng có một số thấy tiền là sáng mắt chạy lại phụ đẩy.
20 "Tạ Phi Thiên, ngươi muốn bao nhiêu tiền mới chịu bỏ qua, ra cái giá đi!" Thạch Thiên Phàm từ ví tiền rút ra một cọt tiền, dơ lên trước mặt Tạ Phi Thiên lắc lắc, "Nhiêu đây đã đủ chưa?"
"Ta là đồ nhà quê, với đại thiếu gia như ngươi kiến thức không bằng, ta hiện tại chỉ biết giầy ta đang bị dơ bẩn, ai cá cược thua thì mau tới lau à" Tạ Phi Thiên cười lạnh nói.