41 Tạ Phi Thiên ôm Cổ Tiểu Nguyệt đang bị hôn mê vào trong lòng, khà khà cảm giác "Hưởng thụ" thật là phê nha.
Còn Thượng Quan Đồng đem một chiếc xe cảnh sát đưa bọn hắn vào, tốc độ vọt lên tới 120km/h, má ơi, cuối cùng đã rõ cái gì được gọi là cảm giác nhanh vờ lờ, người gian hồ hay nói là tốc độ bàn thờ a, cứu mạng.
42 Tiếng nước xối xả dày vò dăng dẳng cuối cùng kết thúc, cửa mở ra, người phụ nữ kia cầm váy vẩy vẩy nước, bước đi ra.
Mắt nhìn chằm chằm Tạ Phi Thiên một hồi lâu, nhích lại gần, một bên ở vòi nước rửa tay, vừa lên tiếng nói:
"Anh chàng đẹp trai, nhìn ngươi vẫn rất có cá tính nha, dùng cảnh phục lau tay.
43 Ngày thứ hai, Tạ Phi Thiên đang ngồi ăn điểm tâm sáng, đương nhiên, thời gian lúc này cũng không còn sớm.
"Phi Thiên, đọc báo thông tin thành phố G không?" Tạ mẫu cầm tờ báo đi tới nói.
44 Ở khu trò chơi điện tử này nói tục chửi thề rất là bình thường vì đây toàn là dân bát nháo mà, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn qua một cái, lại chuyên tâm chơi game của mình.
45 "Ngươi nghĩ. . . Làm sao đem vận may truyền cho ta? Hay dùng cái đồ vật kia của ngươi?" Sở Á Nam cảm giác sau lưng Tạ Phi Thiên ép sát vào mông nàng, bên trên đã có một đồ vật cứng rắn nóng hổi cứ cọ cọ lên, tức giận mà liết hỏi.
46 Lầu năm của trung tâm giải trí, lớn nhất nhì thành phố G.
Một cô gái trẻ xinh đẹp mặt váy ngắn, phía trên ngực thì bị kéo lộ ra hai núi non đồi, nàng ta đang dang hai chân ngồi lên trên đùi người nam trẻ tuổi được gọi là thiếu gia kia, vòng eo mềm mại của nàng như không xương vậy không ngừng giãy dụa đưa đẩy.
47 Nghe được tiếng rống của Sở Á Nam, mọi người đang vây quanh nàng dần dần tản ra hết không ai dám đứng lại xem, có náo nhiệt tự nhiên mọi người đều thích xem, thế nhưng nhưng không người nào nguyện ý bị lây phiền phức.
48 Chỉ một chút lát sau, một người thanh niên trẻ tuổi mặt mày tối sầm bộ dáng bực bội bước vào phòng. Người trẻ tuổi nhìn kĩ tính ra cũng khá anh tuấn đẹp trai đấy, thế nhưng trên mặt lại khá hung ác gian xảo, với mũi ưng mắt lương phá nhìn cho người ta không có thiện cảm lắm.
49 Ta không biết đâu, ngươi là chồng của ta, ngươi nhất định phải giúp ta, đây là nghĩa vụ của ngươi. " Sở Á Nam nhìn tới Tạ Phi Thiên đang trợn mắt há mồm, trực tiếp quyết định giúp hắn.
50 "Ngàn vạn lần không thể nói. " Tạ Phi Thiên núp một bên liều mạng lắc đầu, một bên làm môi ngữ nói nhỏ trong miệng.
"Tạ Phi Thiên sao, hắn làm sao có thể ở đây thưa cô?" Sở Á Nam cười nói.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị
Số chương: 38