1 Tháng Ba, trời dần dần ấm lên, mặt trời cũng đã mọc sớm hơn. Ngoài trời đã sáng bảnh, hôm nay là một ngày nắng vàng ươm. Sảnh chính của khánh sạn Evergreen thuộc Lạc thị nhộn nhịp người ra vào.
2 Lạc Huân chưa bao giờ có cảm giác này đối với ai. Tim anh có một luồng khí nóng bao phủ, ấm áp lạ thường. Mỗi lần nghĩ về cô gái khóc nức nở ở hàng lang lạnh giá, anh lại thấy như có cọng lông vũ khẽ cào vào ngực, day dứt khó chịu.
3 Ân Đồng nghe trong đầu nổ to một tiếng, óc cô đột nhiên trống rỗng, không nghĩ được điều gì. Tại sao, tại sao tổng giám đốc lại để ý đến mình? Bên cạnh Lạc Huân muốn béo có béo muốn gầy có gầy, tại sao phải chọn một nhân viên mờ nhạt hậu đậu vô danh tiểu tốt như cô.
4 “Tiểu Nhu, anh đã có bạn gái!”. Lạc Huân luôn không đi đường vòng, mặc kệ lời nói của mình đả thương đối phương bao nhiêu.
Ánh mắt Hạ Tiểu Nhu xẹt qua một tia hốt hoảng bi thương, nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại, Lạc Huân cũng không phát hiện ra điều đó.
5 Hạ Tiểu Nhu khéo léo đã ngồi ở băng ghế sau từ đầu, Ân Đồng ngồi xuống cạnh ghế lái. Trước khi nắm rõ tình huống, Hạ Tiểu Nhu không bao giờ manh động, chỉ muốn dành thời gian quan sát.
6 Đầu tháng Tư, hoa anh đào đã vào những ngày đẹp rực rỡ nhất, trên phố tràn ngập một màu hồng. Có ai mà không xao xuyến trước rặng cây anh đào bao bọc Hoàng cung của Nhật hoàng hay thuê một chiếc thuyền lả lướt trên dòng sông ngắm cánh anh đào bay trong gió chứ.
7 Ánh nắng tràn vào nhà, Ân Đồng hấp háy mở mắt, hôm nay cô có ca khuya, đến tối mới phải đi làm nên không cần gấp. Bây giờ trời đã ấm hẳn, cô không còn phải khổ sở chịu lạnh nữa.
8 Phương Nghị chưa có động tĩnh là vì anh bận suy nghĩ. Ân Đồng đã có người yêu, lại còn ra mắt bố mẹ! Anh đau lòng nhìn người con gái mình chưa kịp theo đuổi, cô ấy tốt đẹp đến thế kia.
9 “Xin lỗi Tiểu Nhu, anh đang bận không đến được. Em đang ở nhà em hay nhà bố mẹ, anh sẽ gọi trợ lý đến ngay! Em bình tĩnh, lấy băng cầm máu lại trước, có việc gì gọi cho trợ lý của anh!” Lạc Huân cúp máy, gọi ngay cho trợ lý của mình.
10 “Anh nói gì? Tôi không hiểu!” Hạ Tiểu Nhu tỉnh bơ.
“Đừng giả bộ nữa. Tôi nói cô dừng hành động đê tiện bỉ ổi đó lại đi!” Phương Nghị quát to.
Hạ Tiểu Nhu toan mở cửa xe “Không hiểu anh đang nói gì.
11 Sau khi mọi chuyện lắng xuống, tuy Hạ Tiểu Nhu không có động tĩnh gì nhưng Phương Nghị vẫn không hết đề phòng cô. Vì anh nắm được điểm yếu của cô, cô có thể tạm thời không gây chuyện lớn.
12 Sau khi đưa Ân Đồng về nhà đúng giờ với đại boss, Hạ Tiểu Nhu từ chối lời mời ăn cơm của hai ngược, trực tiếp lái xe về nhà gọi điện cho Phương Nghị.
“Alo, đây là điện thoại của Phương Nghị của Evergreen”.
13 Hôm nay Ân Đồng được nghỉ nhưng Lạc Huân vẫn bận đi làm, cô một mình đi dạo chọn vài món đồ cho lễ đính hôn tổ chức vào tuần sau. Lạc tổng nói cô hoàn toàn quyết định, mua đồ xong cứ tìm chỗ ngồi nghỉ ngơi đợi anh tan việc sẽ đến đón.
14 Ân Đồng đi làm trở lại, tay đeo nhẫn kim cương, gương mặt rạng rỡ làm người bên cạnh cũng vô thức toét miệng cười theo. Lạc tổng đã ra lệnh không ai được bàn tán chuyện riêng trong công ty, lại thêm quản lý Phương giám sát, không ai dám bàn chuyện bát quái về Ân Đồng.
15 Câu chuyện nhỏ số 1: Cá cược
Câu chuyện xảy ra nhiều năm sau này…
Chiều Chủ Nhật rảnh rỗi ở nhà xem TV quả thật là lựa chọn không tồi. Thời gian này đang diễn ra giải bóng chày quốc tế, Lạc Huân dõi mắt lên màn hình xem Đài Loan và Nhật Bản giao đấu.
16 Quan hệ của Phương Nghị và Hạ Tiểu Nhu bây giờ có thể gọi một từ “bạn bè”. Những lúc rảnh rỗi Hạ Tiểu Nhu cũng kéo anh đi ăn uống linh tinh. Phương Nghị có vấn đề về tiếng Nhật cũng nhờ cô sửa giúp, nhất là những báo cáo quan trọng lên cấp trên cần có độ chính xác tuyệt đối.
17 Hakone là một thị trấn du lịch nổi tiếng, từ ga Shinjuku, hai người đi tàu tốc hành shinkansen chỉ mất hơn một tiếng đã đến nơi. Mùa lá đỏ này thu hút đông đảo khách du lịch, không chỉ trong nước mà cả nước ngoài.
18 Ishimura như một cái đuôi bám dai dẳng không buông. Dù Hạ Tiểu Nhu hết mềm mỏng lại cứng rắn từ chối nhưng hắn vẫn mỗi ngày cho người đưa hoa đến. Việc hợp tác với Bách Hợp chỉ là mối làm ăn cỏn con của bất động sản Ishimura, căn bản không cần đến tổng giám đốc ra tay nhưng mỗi lần có cuộc họp hắn lại sống chết đến công ty cô.
19 Bên này, Phương Nghị và Hạ Tiểu Nhu đã say khướt. Dù tửu lượng tốt đến đâu cũng không khỏi gục ngã sau cả đêm liên tục nâng ly. Cô dâu chú rể chu đáo an bài cho họ hai phòng riêng để nghỉ ngơi.
20 Qua Tết, nhịp sống trở lại bình thường nhanh chóng. Người Nhật luôn làm việc với hiệu suất cao, ai cũng hòa nhập lại với công việc không chút uể oải. Hôm nay là cuối tuần, ngẫu nhiên trùng với ngày nghỉ của Phương Nghị, anh đang ở nhà dọn dẹp nhà cửa.