1 Lâm Dược là một tên ngu ngốc. Dùng tục ngữ của Cúc thành thì là kẻ thiển cận, dùng cách hình dung rộng rãi hơn thì là kẻ lỗ mãng, dùng học thuật của tiểu tư sản hiện đại chính là khiếm khuyết EQ.
2 Caesar gần đây rất rầu rĩ, tuy hắn không biết cảm giác không vui lúc này của mình là rầu rĩ, nhưng thực tế, hắn đang rầu rĩ. Đương nhiên, bất cứ ai phát hiện mình đã chết rồi, tâm tình đó không thể nào tốt được, nhưng Caesar rầu rĩ không phải vì điều này, hắn rầu rĩ vì tại sao mình lại gặp phải một người thế này chứ.
3 “Mọe, ông đây hôm nay thua hết ba mươi!”“Tôi cũng thua hết năm mươi, gần đây không thể đánh bài với tiểu Lâm, thằng nhóc ấy gần đây hên lắm, lần này cũng thắng hết!”Lâm Dược vừa gom tiền nhét vào túi, vừa cười ha ha: “Hên gì chứ, đây là kỹ thuật! Kỹ thuật, biết không hả? Ông đây là truyền nhân của đổ thần, hậu nhân của đổ vương!”“Phi! Đổ vương nữa chứ! Không biết là ai trước đó ngày ngày thua tới mức phải lột quần!”“Tiểu Trì Tử, có biết cái gì là muốn thành công phải biết giấu tài không? Hồi xưa tôi thua là để ấy cậu mắc câu, tôi không bỏ chút máu, các cậu chịu tới đánh bài với tôi sao.
4 Gã chú năm đó tuy chỉ là một chủ thầu nhỏ bé, nhưng thường xuyên lăn lộn, đã nhìn ra Lâm Dược bất thường từ sớm, nhưng gã không ngờ Lâm Dược thật sự dám xuống tay__ phía bọn họ có tám người đó!Lâm Dược đấm một đấm vừa chuẩn vừa mạnh, chú năm liền kêu oa một tiếng, sau đó không kêu nổi nữa, người bên cạnh gã cũng ngây ra, khi tỉnh táo lại, nắm đấm thứ hai thứ ba của Lâm Dược đã tới.
5 Trước khi bắt đầu đọc chương 6, mong mọi người bớt chút thời gian đọc bài này, như vậy thì đọc chương 6 mới hiểu, còn không thì khó hiểu cách chơi lắm:*** Giới thiệu sơ về cách chơi bài poker texas:- Trong mỗi ván đấu, đầu tiên sẽ có hai người chơi bắt buộc phải đặt cược trước tiên.
6 “Nếu trong nửa tiếng nữa mày không tìm được con cá đó, vậy thì mày chính là con cá đó. ”Trần Lập trước giờ không cảm thấy mình là cá, ít nhất tại Cúc thành, hắn chưa từng có cảm giác này, hơn nữa hiện tại hắn cũng tìm được con cá đó rồi… thậm chí không chỉ một con, ghế trên ghế dưới có thể nói đều là cá, chính là đối diện với cái tên gương mặt xanh tím đó, cũng có lẽ là cá, nhưng không biết tại sao, hắn lại có một cảm giác thấp thỏm.
7 Lâm Dược ngồi trước bàn, miễn cưỡng chống đỡ không í mắt trĩu xuống, nhưng cho dù vậy, vẫn liên tục ngáp mãi không ngừng. Hôm qua y bị đánh thức trong lúc ngủ, tiếp theo đến bệnh viện lại đánh một trận, sau đó thì suy nghĩ làm sao kiếm tiền, thật sự rất mệt.
8 Lâm Dược nhìn đống nhân dân tệ giống như mười cục gạch trước mặt, trừ hai mươi ngàn tiền vốn của y ra, tám mươi ngàn còn lại đã thắng đủ rồi. Tuy là lấy từ sòng bài, nhưng lại không có gì khác biệt với lấy từ ngân hàng, tiền rất mới, dùng giấy da bò gói lại, còn hơi tỏa ra hương thơm đặc biệt của tiền mới__ Đương nhiên, đây rất có khả năng là ảo giác của Lâm Dược.
9 “Tiểu Công muốn đánh với người khác?” Trương Trí Thành vừa lật báo cáo, vừa nghe Mạc Khải báo lại, khi Mạc Khải nói xong, hắn khép văn kiện lại, mở miệng, “Là người từ bên ngoài tới hay người ở đây, không ngờ có thể xuất hiện một kẻ khiến nó hứng thú, thế nào, người đó có vấn đề?”“Là người ở đây, cũng không có vấn đề gì lớn, chính là, nghe cậu hai nói, trình độ của người đó rất cao.
10 “Đây chính là nhà hàng năm sao nha, không tồi không tồi, quả nhiên không tồi. Phòng đủ lớn, giường mềm mại, số phòng cũng nhiều, đây chính là phòng tổng thống trong truyền thuyết hả.
11 Tại Cúc thành, tháng năm là tháng tốt nhất trong năm. Lúc này trời không quá nóng, cũng đã hoàn toàn không còn rét lạnh. Sáng sớm không đổ mưa, mặt trời ló ra khỏi tầng mây, rặng hồng thoáng chốc đó, mang tới bao nhiêu hy vọng ọi người, cho dù tâm tình không tốt, nhìn thấy mặt trời mọc, cũng sẽ cảm thấy cuộc sống tràn đầy hy vọng__ Cứt chó!Trương Trí Công ngồi trên ghế, nhìn Lâm Dược men theo mái hiên nhà chạy tới chạy lui, liền cảm thấy mặt trời mẹ nó khiến hắn tức giận, hôm nay mẹ nó cũng thật đẹp trời, hắn không tin trời mưa rồi mà tên Lâm Dược đó còn có thể chạy trên mái hiên, còn có thể chạy vui vẻ như thế, còn có thể chạy vững vàng như thế, ba tầng lầu, không ngã chết y, cũng có thể ngã tàn phế y!Cậu hai họ Trương suy nghĩ tràn ngập ác độc.
12 Phải nói lại, vận may của Trương Trí Công vẫn rất tốt, rơi từ lầu ba xuống, cũng chỉ bị gãy một chân, hơn nữa chỉ là gãy xương bình thường, chỉ cần không có gì bất ngờ, thì cũng không mấy khả năng tàn phế.
13 Trương Trí Thành sắc mặt âm trầm nhìn người trước mặt, đám người tiểu Lưu không dám thở mạnh, quần áo trên người đã thấm ướt cũng không dám cử động. “Nói đi, nói rõ ràng.
14 Tuy bị bắt cóc, nhưng Trương Trí Công không cho là mình gặp nguy hiểm gì nhiều. Hắn biết anh cả có thế lực gì tại Cúc thành, tại toàn tỉnh, cũng biết đại khái anh mình kinh doanh tới mức độ nào.
15 “Về kẻ tên Lâm Dược này, có rất nhiều điểm đáng ngờ. Kỹ thuật bài poker Texas của cậu ta rồi cả thân thủ mà em nói, đều không khớp với những gì chúng ta đã tra được, em bị bắt cóc, hình như cũng có nguyên do tại cậu ta, nhưng cái này không thể chứng minh, cậu ta là người của Ngụy lão lục hay phương diện khác.
16 Trong bóng rổ có một từ, là tuyệt sát. Trong bóng đá cũng có một từ, là tuyệt địa đại phản công. Tổ hợp từ bất đồng, số từ không giống, ý nghĩa biểu đạt lại giống nhau, đó chính là mi dẫn đầu cả cuộc, cao hứng cả cuộc, hưng phấn cả cuộc, sau đó vào giây cuối cùng, bị đối phương vượt qua.
17 Tuy Trương Trí Công bị chọc tức muốn thổ huyết, nhưng hắn vẫn không lập tức đi tìm phiền toái. Đương nhiên không phải do hắn thấy hổ thẹn, không dám đối mặt Lâm Dược, càng không phải hắn quyết định tha cho Lâm Dược, mà là hắn kiên định tin tưởng đây là gian kế của Lâm Dược.
18 Là người đều thích xem náo nhiệt, tới sòng bài tuy đều có máu cược rất mạnh, nhưng thấy tản khách của Hạo Nhiên sơn trang đã xuất hiện rồi, trừ mấy kẻ đang cược tới đỏ mắt, phần lớn đều vây lại.
19 Tình hình lúc này, vô cùng tương tự những gì thấy trong phim truyền hình. Một đống người vây sau lưng một người, và cao thủ đối đầu trong sòng bài, lúc này những bàn khác đã không còn ai, ngay cả người chơi đổ xúc xắc, mạt chược cũng đều bu lại, thậm chí ngay cả mấy kẻ vốn cược đỏ mắt, cũng chạy qua muốn câu cá.
20 Không ai nói chuyện. Đại sảnh rộng lớn, mấy trăm người ở đó, nhưng chỉ nghe thấy tiếng kéo xoèn xoẹt. Lâm Dược dựa lên lưng ghế, cười híp mắt nhìn Daniau, ánh mắt từ trên xuống dưới, lại từ dưới lên trên, như cái rada muốn nhìn rõ từng sợi lông trên người đối phương.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 24