21 Thạch thiên phàm, móc điện thoại ra bấm một dãy số, " ba ba hả,. . . " song đưa điện thoại cho người cảnh sát. Một người cảnh sát tiếp nhận điện thoại, hướng người cảnh sát còn lại khoác tay, đi qua một bên nghe điện thoại.
22 Âu Dương Yên nghe được tên lễ tân nói có hai vị tiểu thư xinh đẹp đang đợi không hiểu sao trong lòng có chút khó chịu:
-"Các ngươi còn hẹn người khác?"
Tạ Phi Thiên nhìn Âu Dương Yên ánh mắt u oán, trong lòng cũng hơi bực, quay đầu hỏi tên béo:
-"là ngươi mời khách"
"Không có ah, đại ca.
23 Thấy Cổ Tiểu Nguyệt ánh mắt nhìn mình, Tạ Phi Thiên trong lòng "Hồi hộp" lo lắng, lẽ nào nàng đang nghi ngờ ta?
"Cổ phóng viên, ngươi nói là ta đụng trúng tà vật?" Tạ Phi thiên mặt giả vờ sợ hải hỏi.
24 "Thằng kia, mày nhìn cái gì vậy? Cút ngay, bớt lo chuyện bao đồng!" Nhìn xa xa thấy tên nhóc đang cầm chậu hoa rón ra rón rén đi tới, một tên quát lớn.
25 "Rầm rầm rầm" dưới ống tuýp của Tạ Phi Thiên từng người từng người ngã xuống, Tạ Phi Thiên trong thế bị vây mà cứ như chốn không người hoành hành, còn vài tên có thể đứng vững rốn cục sợ rồi, liền lùi lại, khuôn mặt hoảng sợ.
26 "Keng, thời gian của dị năng kết thúc" trong đầu hệ thống thanh âm vang lên, tiếp theo là cơ thể truyền tới từng đợt mỏi nhứt cơ bắp.
"Há, " Tạ Phi Thiên không nhịn được khẽ kêu lên.
27 Tạ Phi Thiên nghe tiếng gọi, xoay đầu lại nhìn, đập vào mắt chính là Lan Hinh khuôn mặt trắng nỏn.
Chỉ có điều lúc này không phải là Lan Hinh chủ nhiệm băng lãnh của hắn, thay vào đó là một nữ nhân say rượu hai má hơi hồng, hai hàng lông mày như lông phượng, đôi mắt thu thủy ướt át gợi tình, cánh mũi thẳng tắp, hơi cong lên đỏ hồng môi anh đào nhỏ, càng khiến hắn lòng đầy khinh hoảng.
28 Y phục trong chỉ còn cái móc khóa nữa sẽ toàn bộ rơi ra.
Lan Hinh lúc này chính là đưa lưng về phía Tạ Phi Thiên, nhanh chóng cởi ra y phục, Tạ Phi Thiên kỳ thực nhìn thấy cũng không nhiều hơn mấy lần trước bao nhiêu, thế nhưng chỉ cần nghĩ đến phía trước của Lan Hinh nhúng nhảy hai quả đào.
29 Tạ Phi Thiên trước tiên tắm rữa sạch sẽ, rồi đem quần áo giặt rữa sạch sẽ, vắt khô nước, treo ở cửa thông gió nhà vệ sinh.
suy nghĩ một chút, lấy đồ Lan Hinh xem xét kiểm tra một tý, rồi cũng đem những quần áo này giặt một tý, rồi cũng đem treo trước gió.
30 "Cảnh sát kiểm tra phòng?" Tạ Phi Thiên cúp điện thoại, nhớ lại lúc đăng ký phòng cô gái lễ tân kia đã từng nói, dạo này cảnh sát hay đi càng quét tệ nạn xã hội.
31 Tại Bệnh viện số một thành phố, phòng bệnh 6011, trong đó chen chúc cả một đống thanh thiếu niên bộ dáng dân lăn lộn.
Lúc này có đến bảy tám tên trong đám chân tay đều bó bột, vết thương đầy mình, nếu như Tạ Phi Thiên ở đây, tất nhiên có thể nhận ra đó là một đám côn đồ bị hắn đánh lăn lóc Hắc Hổ bang.
32 Tạ Phi Thiên nhớ tới cùng tên mập hẹn ước, liền lấy điện thoại định gọi cho hắn, phía sau liền truyền đến giọng nói Triệu Tử Tình:
"Phi Thiên, bạn gái ngươi sao?"
Tạ Phi Thiên nghe vậy liền quay đầu lại, liền thấy Triệu Tử Tình ánh mắt u oán đang nhìn, nhanh chóng giải thích:
" Chỉ là bạn bè bình thường, tìm ta có chút chuyện" Tạ Phi Thiên nhớ tới cảnh tượng tối hôm ấy, trong lòng xót xa bất an, nếu như bị hiểu lầm, Triệu tỷ có thể không để ý tới mình nữa?
"Thật vậy sao? Cô gái xinh đẹp như vậy, sao không tặng người ta bó hoa?"
Triệu Tử Tình trầm lặng nói: "Chờ ta một chút.
33 Ầm", Tạ Phi Thiên cảm giác một trận đau đớn, là những tên kia phía sau đuổi đến cho hắn một gậy vô đầu, Tạ Phi Thiên rất không cam lòng nhưng cuối cùng cũng bị đập ngất đi.
34 "Không xong cảnh sát tới rồi, rời khỏi chổ này tính sau" tên mặc âu phục phân phó, xe BMW khởi động, quay đầu chạy trốn một hướng khác.
Thượng Quan Đồng đang lái xe, một bên lo lắng không ngừng nhìn vào điện thoại.
35 Cổ Tiểu Nguyệt nghe được Tạ Phi Thiên nói mùi kia của nàng tanh hôi trực tiếp liền nổi giận, tên này được ngửi đã là may mắn, còn lại dám nói chỗ của ta chảy ra dịch thủy tanh thối, thực sự là không thể nhịn a, tên đáng ghét.
36 Lúc này tại cục công an thành phố G, phó cục trưởng Hoàng Dã vội vả chạy vào phòng làm việc của cục trưởng Tôn Hồng Dân.
"Cục. . . cục trưởng. . . "
"Tiểu Hoàng à, ngươi cũng không phải là tiểu đồng chí nữa, làm sao lại lỗ mãng như vậy đến gõ cửa cũng không biết à?" Tôn Cục trưởng nhìn thấy Hoàng Dã xông vào, có chút không vừa lòng nhanh chóng dập điện thoại.
37 Con xe trắng BMW lao ra con sông, trên không trung vẽ một đường cong parabon mỹ lệ, "tủm" một tiếng rơi xuống sông sự việc xảy ra một cách nhanh chóng và đầy mỹ lệ tựa như hoa chớm nở rồi chớm tàn.
38 Xe rơi vào trong nước, theo quán tính mà nhanh chóng chìm xuống, tên âu phục cùng ba tên tiểu đệ bị túi khí chen chật cứng, di chuyển không được.
Điều này làm bọn hắn vô cùng sợ hãi, tuy rằng xe BMW này rất kín, bên trong không khí cũng coi như đủ để sống, nhưng ba người có chết cũng không muốn ngồi lại đây, bởi vì bọn hắn đang đóng vai cướp của giết người, chờ người khác đến cứu sao, cái kia chả khác là chờ cảnh sát tới tóm gọn.
39 chương hài tri ân
"Đại ca, ta không có chưỡi ngươi, cũng không có đánh lén ngươi, ngươi bỏ qua ta nha đừng đá ta nữa?" Tên âu phục cơ mà giờ cũng không còn âu phục gì nữa, toàn bộ áo quần đều cởi sạch bong đến quần lót cũng đều cởi, khà khà.
40 Tạ Phi Thiên nhảy một cái vào trong sông lớn, cảm giác như cá gặp nước tự nhiên mà sinh ra, tuy rằng hai tay bị trói ở phía sau lưng không thể động đậy, thế nhưng hắn hai chân giẫm một cái, vẫn như cũ tốc độ kinh người hướng đáy sông phóng đi.