1 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Sưu TầmMưa giá buốt vô cùng, mang theo những đợt gió lạnh thấu xương, từng đợt từng đợt vô tình trút xuống mặt Mộ Dung Tiểu Thiên, cũng không thể làm cho hắn phẫn nộ trong giờ phút này mà lại làm cho tâm trạng bình tĩnh của hắn không chút mảy may bất an nào cả.
2 Mưa giá buốt vô cùng, mang theo những đợt gió lạnh thấu xương, từng đợt từng đợt vô tình trút xuống mặt Mộ Dung Tiểu Thiên, cũng không thể làm cho hắn phẫn nộ trong giờ phút này mà lại làm cho tâm trạng bình tĩnh của hắn không chút mảy may bất an nào cả.
3 Tại sảnh sáng ngời bố trí tươi mát cao nhã, ngay trên mặt tường được treo một bức “Tùng Hạc đồ” thương tùng cao ngất xanh biếc, hạc đàn khinh vũ, hình ảnh rất sống động, lại càng làm cho đại sảng tăng thêm mấy phần yên tĩnh.
4 Mộ Dung Tiểu Thiên đi tới tầng hai, nhân viên tiếp đón nhìn card đánh dấu số hiệu trong tay hắn, lại nói cho hắn biết hắn ở tầng 4, mà Dương Tùng được đánh số 9566 tự nhiên ở cùng một chỗ với hắn.
5 Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong, không hề để ý tới ý dâm của Dương Tùng, cầm lấy toàn bộ đầu khôi đưa lên đầu. Chỉ cảm thấy trước mặt tối sầm lại, không nhìn thấy một cái gì, thanh âm của hệ thống vang lên bên người:
- Hoan nghênh ngài đã gia nhập vào hành trình [Vận Mệnh], một khi như vậy ngài đã trở thành một thành viên của [Vận Mệnh], ngài lựa chọn [Vận Mệnh], [Vận Mệnh] cũng sẽ lựa chọn ngài, một khi xác định, bất luận người nào cũng không thể thay đổi, không thể đánh cắp, ngài xác định lựa chọn không?
- Xác định! ~ Mộ Dung Tiểu Thiên trả lời.
6 Mộ Dung Tiểu Thiên gỡ đầu khôi xuống, đưa mắt nhìn bốn phía quanh đại sảnh làm việc, bừng tỉnh như cách một thế hệ vậy, cảnh tượng hình ảnh trong [Vận Mệnh] giống như thật, trong lòng nổi lên khác thường nhè nhẹ.
7 Thông tấn khí chợt lóe lên, Mộ Dung Tiểu Thiên mở thông tấn khí của mình lên, là Dương Tùng phát tới tin tức:
- Anh Thiên, mau mau tới chỗ thủ vệ bên trái cửa thôn, nhanh lên.
8 Mọi người bắt đầu kế hoạch sát quái lâu dài, một lần hai tới ba con ngựa quái, vừa vặn giết hết đi đằng trước lại sinh ra quái mới.
Người chơi ở trên thảo nguyên xa xa thấy bên này có quái hiện ra, rất nhiều người chạy tới bên này, nhưng là cũng rất nhiều người không đánh được ngựa quái công cao huyết dày này, tất cả đều bị đánh cho ba hit trở về làng, dần dân, chỉ có một số ít đội ngũ ở bên cạnh mà thôi.
9 “Cô em này trông rất ngon, quả thực là một đóa hoa sen mới nở đây. ” Mộ Dung Tiểu Thiên xoay người nhìn cô gái trước mặt trong lòng thầm nghĩ.
- Xin chào, em có thể lấy mỏ quặng ở trong này được không?
Cô gái hơi cong đôi môi đỏ mọng của mình lên, mái tóc đen bóng dài thẳng tắp xõa ra hai bên.
10 Liều mạng chạy như điên, Mộ Dung Tiểu Thiên một hơi chạy về Tân Thủ Thôn, mang theo một một luồng gió to thổi tới tiệm trang phục.
- Bà chủ, nơi này có bán đồ không.
11 Mộ Dung Tiểu Thiên điên cuồng cười mãi không thôi, có chút đắc mà quên cả hình tượng, đúng là ứng với câu nói kia ---- vui quá hóa buồn, một phút không cẩn thận, bị một con ngựa quái ở đằng sau bổ cho một cái.
12 Cửa thôn phía nam của tân thủ thôn 110, một nửa đường phố đã bị hàng trăm người chơi tàn phá không ra hình thù gì. Toàn bộ khu vực hỗ loạn xen lẫn với những tiếng động lớn, bụi đất bay lên.
13 Lúc này Mộ Dung Tiểu Thiên đột nhiên hắt xì một cái, cảm thấy một trận lạnh lẽo, không khỏi âm thầm nói thầm: “Là ai nhớ nhung ta thế nhỉ, lực sát thương không ngờ lại to lớn như vậy.
14 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Sưu TầmTrở lại đại sảnh làm việc, bắt đầu từ giờ phút này, Mộ Dung Tiểu Thiên đã có một cách sống theo khuôn mẫu. Buổi sáng online hai giờ, tận lực login lấy quặng mỏ, chờ khi kiếm đủ một kim tệ, bắt đầu tra tấn cùng ngựa quái cho tới tận đêm khuya…“Mẹ nó, ba ngày, vẫn không thu hoạch được gì!” Mộ Dung Tiểu Thiên uể oải bất đắc dĩ thở dài, máy móc quơ cái cuốc chim một chút.
15 Trở lại đại sảnh làm việc, bắt đầu từ giờ phút này, Mộ Dung Tiểu Thiên đã có một cách sống theo khuôn mẫu. Buổi sáng online hai giờ, tận lực login lấy quặng mỏ, chờ khi kiếm đủ một kim tệ, bắt đầu tra tấn cùng ngựa quái cho tới tận đêm khuya…
“Mẹ nó, ba ngày, vẫn không thu hoạch được gì!” Mộ Dung Tiểu Thiên uể oải bất đắc dĩ thở dài, máy móc quơ cái cuốc chim một chút.
16 - Yên tâm đi tiểu tử, cái gì nên đưa cho cậu ta cũng sẽ không đưa ít đâu. Đứng hai mươi năm, cậu cũng nên đỡ ta ngồi xuống một chút chứ!
Người thợ mỏ vỗ vỗ bả vai Mộ Dung Tiểu Thiên cười nói.
17 Trước ánh bình mình bầu trời tối đen như mực, nhưng là giống như mực gặp nước thì thối lui, ánh sáng lặng lẽ hiện lên xa xa phía chân trời. Ở tân thủ thôn 110 ở bên cạnh nơi mà được các người chơi gọi là thủy tổ cường đạo khu vực, Mộ Dung Tiểu Thiên thân thể trần trụi đang ngồi dưới đất.
18 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Thiên Địa MônMộ Dung Tiểu Thiên còn chưa dứt lời, cánh tay trái đã túm chặt lấy cổ tay phải của Lý mập, dùng sức thuận thế ném mạnh Lý mập xuống mặt đất.
19 Mộ Dung Tiểu Thiên còn chưa dứt lời, cánh tay trái đã túm chặt lấy cổ tay phải của Lý mập, dùng sức thuận thế ném mạnh Lý mập xuống mặt đất. Tay phải nhanh chóng tìm kiếm trong lẵng hoa đặt trên bàn, lấy ra một cái rìu nhỏ.
20 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Thiên Địa MônMộ Dung Tiểu Thiên chạy tới bên trong đám ngựa quái không ngừng né tránh, xê dịch, ra tay. Tay, khuỷu tay, vai, đầu gối, thắt lưng, các bộ vị toàn thân đều phối hợp tuyệt diệu, tiêu sái tự nhiên.
Thể loại: Ngôn Tình, Võng Du, Xuyên Không
Số chương: 50