21 Mộ Dung Tiểu Thiên chạy tới bên trong đám ngựa quái không ngừng né tránh, xê dịch, ra tay. Tay, khuỷu tay, vai, đầu gối, thắt lưng, các bộ vị toàn thân đều phối hợp tuyệt diệu, tiêu sái tự nhiên.
22 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Thiên Địa MônDương Tùng nghe xong những lời của Vô Phong nói, nhiệt tình tràn ngập trong lòng lập tức hóa thành hư vô, bất giác uể oải nói:- Nghe anh nói vừa vậy chẳng lẽ em không còn chút hy vọng nào?Sát Thủ thu hồi ánh mắt nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên, nói tiếp:- Như vậy cũng không nhất định.
23 Dương Tùng nghe xong những lời của Vô Phong nói, nhiệt tình tràn ngập trong lòng lập tức hóa thành hư vô, bất giác uể oải nói:
- Nghe anh nói vừa vậy chẳng lẽ em không còn chút hy vọng nào?
Sát Thủ thu hồi ánh mắt nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên, nói tiếp:
- Như vậy cũng không nhất định.
24 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Thiên Địa MônMộ Dung Tiểu Thiên tỉnh ngủ lúc mặt trời đã lên đỉnh. Hắn bèn ăn hùng hục ở nhà ăn sau đó login. Lấy tốc độ cực nhanh đào quặng mỏ, chưa đến một tiếng đồng hồ hắn đã đem tiền đến cho cô bé ăn xin.
25 Mộ Dung Tiểu Thiên tỉnh ngủ lúc mặt trời đã lên đỉnh. Hắn bèn ăn hùng hục ở nhà ăn sau đó login. Lấy tốc độ cực nhanh đào quặng mỏ, chưa đến một tiếng đồng hồ hắn đã đem tiền đến cho cô bé ăn xin.
26 Người Dịch: Đạo Tặc CôngNguồn: Thiên Địa MônMộ Dung Tiểu Thiên dọc theo vách động chậm rãi tiến đến ngọn đồi, vừa di chuyển vừa quan sát bọn Hồng Huyết Lang.
27 Mộ Dung Tiểu Thiên dọc theo vách động chậm rãi tiến đến ngọn đồi, vừa di chuyển vừa quan sát bọn Hồng Huyết Lang. May mắn, mặt trời đã xuống núi, trong ánh sáng chạng vạng tầm nhìn trở lên mờ mịt.
28 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Thiên Địa MônTrông thấy Hồng Huyết Lang hùng hổ đuổi theo mình, Mộ Dung Tiểu Thiên cũng đành vắt chân lên cổ mà chạy, nhưng mà Hồng Huyết Lang nhanh quá, con đầu lĩnh tiếp cận ngày càng gần thế mà ma pháp giá trị ngày càng ít.
29 Trông thấy Hồng Huyết Lang hùng hổ đuổi theo mình, Mộ Dung Tiểu Thiên cũng đành vắt chân lên cổ mà chạy, nhưng mà Hồng Huyết Lang nhanh quá, con đầu lĩnh tiếp cận ngày càng gần thế mà ma pháp giá trị ngày càng ít.
30 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Thiên Địa MônMặt Solas vặn vẹo nhìn rất dữ, dáng dấp tự tin thong thả đã bay biến không còn bóng dáng tăm hơi:- Mày … thằng kh*n này, hại chết tao rồi … Trước phải xử mày nói sau.
31 Mặt Solas vặn vẹo nhìn rất dữ, dáng dấp tự tin thong thả đã bay biến không còn bóng dáng tăm hơi:
- Mày … thằng khốn này, hại chết tao rồi … Trước phải xử mày nói sau.
32 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Thiên Địa MônMộ Dung Tiểu Thiên chậm rãi di động, cuối cùng chỉ cách Solas 15 mét, có thể nhìn thấy thân thể hắn đang run rẩy nhè nhẹ.
33 Mộ Dung Tiểu Thiên chậm rãi di động, cuối cùng chỉ cách Solas 15 mét, có thể nhìn thấy thân thể hắn đang run rẩy nhè nhẹ.
- Xem ra bị thương không nhẹ.
34 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Thiên Địa Môn- Hix, sao mà xa dữ vậy. 100 kí lô mét. Mộ Dung Tiểu Thiên đang nâng nâng vui vẻ bỗng chốc tiu nghỉu. Nhìn đồng hồ đã 3 giờ sáng, nghĩ tới nghĩ lui vẫn chỉ còn cách 1 cách – Chạy Bộ.
35 - Hix, sao mà xa dữ vậy. 100 kí lô mét.
Mộ Dung Tiểu Thiên đang nâng nâng vui vẻ bỗng chốc tiu nghỉu. Nhìn đồng hồ đã 3 giờ sáng, nghĩ tới nghĩ lui vẫn chỉ còn cách 1 cách – Chạy Bộ.
36 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Thiên Địa MônVầng mặt trời hồng nhạt sắp nhô lên khỏi đường chân trời, ánh nắng đem đến hơi ấm cho mặt đất. Mộ Dung Tiểu Thiên mệt mỏi, mồ hôi đầm đìa, cuối cùng cũng về tới Tân Thủ Thôn 110.
37 Vầng mặt trời hồng nhạt sắp nhô lên khỏi đường chân trời, ánh nắng đem đến hơi ấm cho mặt đất. Mộ Dung Tiểu Thiên mệt mỏi, mồ hôi đầm đìa, cuối cùng cũng về tới Tân Thủ Thôn 110.
38 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Thiên Địa Môn- Mỏ nhọn, để lại đồ ăn cho thú nuôi đây. Mộ Dung Tiểu Thiên sực nhớ ra và hô to, nhưng Dương Tùng kia đâu có thể quay đầu lại.
39 - Mỏ nhọn, để lại đồ ăn cho thú nuôi đây.
Mộ Dung Tiểu Thiên sực nhớ ra và hô to, nhưng Dương Tùng kia đâu có thể quay đầu lại.
Thấy Dương Tùng đã đi xa Sát Thủ hữu ý hay vô ý nhìn xung quanh nói đầy thâm ý.
40 Người Dịch: Đạo Tặc Công HộiNguồn: Thiên Địa Môn- Oa ha ha, ha haMạc Địa Mạc Nhân phì cười điên dại, tất cả khó chịu bay biến lên trời. Tương phản với hai tên kia, Mạc Nhiên đang vui vẻ lúc này như ve sầu mùa đông.