1 Reng reng reng
Chờ đến khi tiếng chuông tan giờ làm vui sướng lòng người vang lên, giáo sư cầm lấy tài liệu rời phòng học, Hàn Phi Tường liền vô lực nằm úp sấp xuống bàn, khuôn mặt búp bê khả ái tràn đầy mệt mỏi.
2 “Con về rồi đây. ”Hàn Phi Tường vừa mới đẩy cửa, liền thấy phi đao liên tiếp phóng về phía mình, cậu lập tức dùng thân thủ nhanh nhẹn nhảy qua một bên né tránh công kích.
3 “Đau quá đi!” Một đám thanh âm khóc thét vang lên bên cạnh Tri Hỏa, tuy rằng mọi người đều rơi xuống mặt cỏ, nhưng từ trên cao đáp xuống thì lực vẫn tính là rất mạnh.
4 “Vật phẩm trang sức, vật phẩm trang sức, a, tìm được rồi. ” Ngồi xếp bằng dưới tàng cây, Tri Hỏa mở ra ô trang bị, lục lọi một hồi, cuối cùng cũng tìm thấy.
5 “Cậu là ai?” Mắt thấy đám quái mình vừa đánh trong nháy mắt bị cái tên này giết chết trong vài giây, Tri Hỏa lập tức lửa giận phừng phừng, hơn nữa nếu cậu nghe không lầm, thời điểm hắn vừa xuất hiện chính xác có nói đến hai chữ “ngu ngốc”.
6 “Đại ca, cậu chơi Ám Vô Dạ chưa?” Hàn Phi Tường mới vừa vào phòng học, đã bị Lý Dật kéo qua hỏi.
“Ừ, chơi rồi, cậu thì sao? Ở chỗ nào?”
“Tớ là Ma tộc, bây giờ còn đang chạy toán loạn trên đảo Lạc Nhật.
7 Nhìn xung quanh từng hàng người tấp nập, Tri Hỏa cảm thấy nhức đầu, cậu thật sự không nghĩ tới mới một ngày mà đã có nhiều người đạt tới tiêu chuẩn chuyển chức thế, biết vậy hôm qua đến xin chuyển luôn cho xong.
8 Mới khỏi công hội chuyển chức, Tri Hỏa liền thấy một chàng trai tuấn mỹ mặc trang phục pháp sư đứng chỗ đài phun nước cách công hội không xa, ngửa đầu ngẩn người nhìn bầu trời.
9 “Cậu đang làm cái gì đấy?” Ngồi xuống đất thở dốc, Bắc Hoàng Minh kỳ quái hỏi Tri Hỏa đang ngồi chồm hổm chọc chọc xác quái.
“Tôi đang nghĩ, thứ này liệu có ăn được không?” Tựa lưng vào Bắc Hoàng Minh, Tri Hỏa thành thật đáp lại.
10 Nhàm chán ngáp một cái, Tri Hỏa một kiếm chém xuống, lưu lại trên mặt đất một vật phẩm, lại ngẩng đầu nhìn về phía Bắc Hoàng Minh, hắn vẫn như cũ đang ở chỗ kia một tay niệm hỏa cầu, một bên phi phong đao, giết đến điên cuồng chóng mặt.
11 Thở hổn hển, gập trên mặt đất cố sức hô hấp, chiêu Liệt viêm trụ đó tiêu hao toàn bộ ma lực của Bắc Hoàng Minh, cộng thêm mệt mỏi làm hắn ngã thẳng xuống.
12 “Minh, tôi mệt mỏi quá rồi. ” Nằm trên mặt đất, Tri Hỏa thật sự chịu không nổi nữa, mấy ngày liên tiếp chỉ có đánh quái làm cho thể lực của cậu xuống tới cực hạn.
13 Có được tiền, hành trình kế tiếp của hai người vẫn còn rất dài, gần một ngày sau liền đi đến thành phố phía Đông.
“Thật cảm động quá, cuối cùng đã được nhìn thấy người.
14 Trải qua thời gian dài lênh đênh trên biển, cuối cùng Tri Hỏa và Bắc Hoàng Minh cũng tới được chỗ cư ngụ của Ma tộc – đảo Lạc Nhật.
Đảo Lạc Nhật chỉ có hai khoảng thời gian luân phiên là hoàng hôn và đêm tối, nhưng đó là do trở ngại của riêng chủng tộc này.
15 “Đảo Lạc Nhật thật đúng là lớn nha. ”
“Đương nhiên rồi, dù sao người chơi thuộc Ma tộc đều ở đây cả, cũng nói tới, đại lục trung ương thì như thế nào?”
“Đương nhiên rất đẹp, đáng tiếc tôi còn chưa đi hết đại lục.
16 “A, ông anh thiết kế trò chơi này thật không có chút khiếu thẩm mỹ nào nha. ” Nhìn con quái ba đầu trước mặt không ngừng phun trào nước dãi, trên mình tỏa ra mùi thối tanh tưởi, Lưu Ly dùng sức xoa nắn cánh tay đang nổi hết cả da gà.
17 Thu thập vật phẩm sau khi đánh bại Chó Ba Đầu, ngoài ý muốn nhặt được trang bị.
“Đây là cái gì?” Cầm lấy một đôi giày, Tri Hỏa nhìn sao cũng không ra thuộc tính của nó.
18 Giải quyết Chó Ba Đầu xong, nhiệm vụ ở đảo Lạc Nhật cũng đã hoàn thành, bọn họ liền đi tới địa điểm kế tiếp – đảo Tịch Dương.
Đảo Tịch Dương đại khái diện mạo cùng đảo Lạc Nhật rất giống, khác nhau duy nhất là, nơi này chia là hai khoảng thời gian là ban ngày và hoàng hôn, không giống đảo Lạc Nhật chỉ có hoàng hôn và đêm tối.
19 “Chào mọi người, tôi là Hàn Ly. ” Chàng trai bước lên tự giới thiệu, trên mặt nở nụ cười dễ mến, biểu lộ ra khí chất tao nhã.
“Còn tôi tên Nguyệt Lượng.
20 Rẽ trái rẽ phải chằng chịt qua một đống đường, đúng lúc đám Tri Hỏa choáng váng cả đầu óc, Hàn Ly cuối cùng dừng bước, “Tới rồi. ”
“Cuối cùng cũng đến.