1 Ngày xửa ngày xưa, trên sa mạc ma quỷ có một mảnh rừng rậm đen tối đầy hiểm nguy.
Trong rừng các loại dị thú hung mãnh tề tụ, lúc nào cũng tranh đấu không ngừng, nguy hại nhân gian.
2 Rừng rậm vô bờ mênh mông xanh ngắt.
Ve kêu vang vang, vô số loài chim đậu trên cành ca hát, diễn tấu khúc ca thiên nhiên hài hòa…
Đột nhiên, một cây đại thụ kịch liệt đong đưa
~~Bốn phía lập tức im lặng, chim ngừng hót, ve ngừng kêu, mọi sinh vật xung quanh tựa như bị tắt tiếng vắng lặng im lìm ~~ Đúng lúc này, một tiếng rên rỉ đột ngột truyền ra, cắt nát không gian
~~Âm thanh tuyệt vời đó bao hàm sự sung sướng tột đỉnh cũng như tràn ngập thống khổ khó tả.
3 Đại thần một khi đã quyết định chuyện gì thì nói làm là làm luôn. Cái tên giả mạo thiếu vài phần hồn này vốn dĩ không hiểu tiếng người.
Thánh sứ bị cường bạo “bắt cóc” bất đắc dĩ nghĩ.
4 “Hê hê, cái tên ngu đó! Muốn đuổi được Bản Đại thần? Kiếp sau cũng đừng hòng!”
Đại thần đắc ý dào dạt ôm tiểu mỹ nhân trong lòng bay đến cái tháp cao nhất trong thị trấn nhỏ.
5 Thời khắc hoàng hôn, trong rừng cây rậm rạp âm u, xuất hiện ba thân ảnh nặng nề lê bước.
“Còn xa không a? Mệt chết mất. ”
“Câm miệng! Muốn thăng thiên mà còn lắm mồm vậy à, lải nhải nữa là ta không mang ngươi đi tìm tiên đan đâu.
6 “Hắn… có phải…”
“Đúng vậy. ”
“Nhưng mà, ngươi nói trước tiên phải luyện ba năm nội công mới có thể…”
“Đúng vậy. ”
“Như vậy…”
“Cưng cũng không cần phải căng thẳng lắm đâu, chuyện thế này hồi xưa cũng xảy ra rồi, hậu quả cũng không nghiêm trọng lắm.