1 Đại Chu chinh hòa* chín năm, Thuận Đế băng hà.
(Chinh hòa: Ý chỉ chinh phạt tứ phương để thiên hạ hòa bình)
Thuận Đế không con, phiên vương nắm binh quyền, như hổ rình mồi.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không trung vạn dặm không mây, xanh lam quang đãng.
3
Đêm hôm đó, Lâm Nha vừa mới tắt đèn dầu thì đã có người gõ cửa, kêu rất gấp: “Ngưu lão đầu? Mau dậy đi!”
Ngưu lão đầu ngồi dậy, châm đèn, phủ thêm một cái áo đơn ra mở cửa, người bên ngoài vội nói: “Bảo Bối Mã của đại cô nương bị bệnh, ngài mau qua đó đi.
4 Cổ tay Lâm Nha bị túm chặt, chỉ cảm thấy một lực mạnh kéo y nhào về phía trước, mặt nện xuống giường. Y đau đến mức rên rỉ một tiếng, còn chưa kịp xoay người đã bị một thân thể khác đè lên.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Nha thừa dịp Thẩm Vu Uyên say giấc, chạy về phòng thu dọn đồ đạc định chạy trốn, kết quả đụng phải Ngưu lão đầu nên giật mình, lui về phía sau thì va chạm thắt lưng, đau đến nhe răng trợn mắt.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cửa đông hoàng cung hướng về đường lớn Chu Tước, hai bên đường Chu Tước đều là trạch viện của quan viên, tất đất tất vàng.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Lưu đại phu đến đây đã thấy Thẩm Vu Uyên ngồi xe lăn ở hành lang, ánh mắt mông lung, như đang nhìn tùng bách ngoài hành lang, lại giống như xuyên qua tùng bách núi giả nhìn người trong phòng.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoa trà my* nở rộ, đỏ trắng đan xen, diễm lệ như mã não.
9
Dao thảo nhất hà bích
Xuân nhập Vũ Lăng khê.
Khê thượng đào hoa vô sổ
Chi thượng hữu hoàng ly. *
Chim hoàng anh ríu rít giòn vang, cánh đào hạ mình trong Thanh Khê, tiếng nước róc rách, trong đến mức thấy đáy.
10 Áo ngoài dính t. inh d. ịch, bẩn không thể mặc, trên người chỉ có thể mặc áo trong. Cũng may trong thuyền còn có thảm, Thẩm Vu Uyên dùng thảm quấn quanh người Lâm Nha, tay phải xòe ra, chải vuốt mái tóc dài của Lâm Nha.
11 Lâm Nha nghe âm thanh huyên náo bên ngoài nên nhô đầu ra nhìn, cách đình đài lầu các nhìn thấy Thẩm đại cô nương bị chặn ở cửa Càn Nguyên Lâu. Lâm Nha đảo mắt nhìn muốn chạy ra ngoài, mấy ngày nay y khá an phận, hộ vệ và tỳ nữ trong Càn Nguyên Lâu không còn trông coi y quá nghiêm ngặt nữa.
12
Yến ngữ oanh đề xuân hựu hạ, đăng hoa dịch tẫn ám song tà*.
(Trích trong Sở Hoài, tác giả Văn Thiên Tường)
Mùa xuân lại tới, ngoài cửa sổ trăm hoa đua nở, rộn rộn ràng ràng vô cùng náo nhiệt.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Vu Uyên ngậm hai hớp rượu, mớm vào miệng Lâm Nha.
14 Khương công tử tên là Khương Chiêu, nghe Lâm Nha nói thế không quá vui vẻ, khoanh tay liếc mắt nhìn y: “Nhà? Ta nhớ ngươi từng nói, Lâm Nha ngươi không cha không mẹ, không có chỗ ở cố định, bốn bể là nhà.
15
Khương Chiêu đến bên cạnh Lâm Nha, hỏi: “Ngươi không sợ?”
Lâm Nha: “Không có gì phải sợ, mục tiêu của bọn họ không phải ta mà là Thẩm Vu Uyên. Trước khi Thẩm Vu Uyên tới, ta vẫn an toàn.
16 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Trường Ninh mới vừa xuống dưới đã đến trước mặt Thẩm Vu Uyên, âm trầm nói: “Huynh trưởng, huynh không cần giấu diếm.