Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nước Mắt Đã Cạn

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 17
Chương mới nhất: Chương 17
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Thể loại: Truyện ngắn, ngược tâmEditor: Mèo Cạn (Sky)Trong cuộc sống này có ai chưa từng thề non hẹn biển?Lời ngươi nói lúc đó chưa hẳn là giả dối, ta tin lúc ngươi nói lại cũng chưa hẳn là giả dối…Ta yêu ngươi, ngươi yêu ta…Khoảnh khắc ấy vẫn còn đây, ch...

Danh sách chương Nước Mắt Đã Cạn


Chương 1

1 Diêu Hoa ghét mối quan hệ như vậy.

Diêu Thanh cằn nhằn anh không ngừng, đơn giản chỉ là muốn anh sống tốt hơn một chút. Phạm Tử Cơ làm loạn bên ngoài không phải ngày một ngày hai, Diêu Thanh là chị anh, tất nhiên việc này không qua được mắt chị, mỗi khi nói tới chị lại khóc, chị chỉ có một thằng em, là gay không nói, ngay cả tìm người yêu cũng gặp phải kẻ không đáng tin như vậy.


Loading...

Chương 2

2 Diêu Hoa đi giải khuây trở về, sắc mặt đã khá hơn nhiều, hai má gầy gầy đã thêm da thêm thịt, tinh thần có vẻ sáng láng.

Diêu Thanh vui mừng, ôm chầm anh hôn lấy hôn để khiến mặt anh dính đầy nước miếng.


Chương 3

3 Diêu Hoa cười quay đầu lại, phát hiện Diêu Thanh đang nhìn anh chằm chằm. Anh đi tới, ôm chị, vuốt tóc, gọi: “Chị. ”

Diêu Thanh ôm cơ thể lạnh như băng của anh, nước mắt lặng lẽ trào ra, chị thì thào.


Chương 4

4 Phòng không khó tìm, Diêu Hoa dễ dàng đẩy cửa bước vào, nhận được sự ngạc nhiên rất lớn, Phạm Tử Cơ đang điên cuồng hôn một cậu nhóc xinh đẹp, cả người trần truồng, quần áo vứt lung tung bên giường.


Chương 5

5 “Chị. ” Diêu Hoa ôm chị, nói: “Cho em thêm một cơ hội, một lần nữa thôi, ngay bây giờ. ”

Diêu Hoa nằm nửa tháng thì xuất viện, bác sĩ cảm thấy việc này rất kỳ lạ, người bị thông báo đã chết lại sống dậy, tất cả vết thương trên người đều lành trong một thời gian ngắn.


Chương 6

6 Diêu Hoa được sống lại một lần nhưng chỉ mười năm mà thôi, sau khi chết đi anh vĩnh viễn tan thành mây khói không thể đi vào vòng luân hồi. Tất cả đều vì anh còn quyến luyến, thật đáng buồn, một giây trước khi chết anh cho rằng mình vẫn còn yêu Phạm Tử Cơ, cả ngày lẫn đêm đều không quên được Phạm Tử Cơ.


Chương 7

7 Đám người đứng ngoài nén giận ra về, Diêu Thanh đứng trong góc nhà cười khanh khách, tới nỗi cả người Diêu Hoa nổi đầy da gà, anh thở dài, đứng cạnh ôm lấy chị.


Chương 8

8 “Đừng khóc. ” Giọng nói yếu ớt vang bên tai, tay run rẩy xoa hai má Diêu Hoa, bàn tay lạnh lẽo nhưng lại quen thuộc nhường ấy, nó từng chạm lên từng tấc da tấc thịt trên người anh, khiến anh đổ mồ hôi đầm đìa mỗi đêm khuya, từng nơi nó chạm tới đều khiến anh run rẩy.


Chương 9

9 Nếu không làm vậy, anh cũng sẽ cầm dao ngồi gọt trái cây, mang vẻ mệt mỏi và nhàm chán vô cùng, dường như thời gian đối với anh đang là một gánh nặng.


Chương 10

10 Triệu Khánh không tới bệnh viện, tới mấy lần trước đều thấy Phạm Tử Cơ và Diêu Hoa mặc dù ở cùng phòng nhưng không làm việc gì, hôm nay tới đúng lúc Diêu Hoa ra ngoài, gã liền nói với Phạm Tử Cơ sau lưng Diêu Hoa: “Cần gì phải vậy? Không nhất định phải là cậu ta, so với cậu ta thì…”

“Không phải cậu ấy thì dẹp.


Chương 11

11 “Và cậu thì…” Triệu Khánh nói dở, mắt trừng lớn nhìn Phạm Tử Cơ như một con heo xử hết dĩa trái cây mà phải hai ba người đàn ông mới ăn hết kia.

“Sao?” Phạm Tử Cơ nhai trái cây, không quên mút sạch nước dính trên ngón tay, tiếp tục mời gã: “Đào ăn cũng ngon lắm, cậu thử mà xem.


Chương 12

12 Lúc Diêu Hoa mua trái cây về thấy có hai người đàn ông đứng trước cửa, vừa đẩy cửa anh liền ngẩn người. Diêu Thanh đang đứng trước mặt Phạm Tử Cơ còn mặt Phạm Tử Cơ sưng đỏ xuất hiện bảy tám vết cào rớm máu, khóe miệng còn dính ít máu đang chảy xuống, hắn quỳ xuống đất mặc cho Diêu Thanh đang mang giày cao gót hung hăng đạp xuống.


Chương 13

13 Đương nhiên Diêu Thanh không chịu, chị còn muốn tận mắt thấy Phạm Tử Cơ cầm dao đâm mình, chị cười lạnh nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Phạm Tử Cơ. “Mày không chết thì nó sẽ chết.


Chương 14

14 Khui rượu champagne, bọt văng ra rơi xuống đất hóa thành vệt nước. Phạm Tử Cơ xuất viện, Triệu Khánh coi đây như một việc đáng chúc mừng, bác sĩ y tá mỗi người cầm một ly rượu; Diêu Hoa hút thuốc lạnh nhìn, không tránh né.


Chương 15

15 Thời gian là gì?

Tựa như dòng nước lững lờ chảy ra biển không bao giờ quay lại? Hay giống như quá khứ cứ trôi qua không thể lấy lại, ngay cả ký ức cũng không còn?

Đôi khi Diêu Hoa cảm thấy biết ơn thánh thần, ít nhất Diêu Thanh có thể có một cuộc sống yên bình tại một nơi khác trên trái đất này, còn Phạm Tử Cơ bị công việc quấn chân không có cách nào ở bên cạnh anh, khỏi phải ngày đêm than thở.


Chương 16

16 Như là Nghìn Lẻ Một Đêm, Phạm Tử Cơ không muốn tin những lời Diêu Hoa nói.

Nói ra những lời như vậy, không phải kẻ điên thì cũng chẳng phải người bình thường; nhưng Diêu Hoa rất bình thường, giọng điệu cũng như động tác đều không giống, tựa như đang kể lại chuyện gì đó đã xảy ra mà thôi, Phạm Tử Cơ nhìn anh, nhìn mái tóc anh, một câu cũng không thành lời.


Chương 17

17 Một luồng gió nhẹ bay giữa trời đất, mềm mại như liễu, hữu tình như nước, vĩnh viễn không mệt mỏi, từ Đông bay sang Tây, từ Nam tới Bắc, nhẹ nhàng bay múa, ung dung tự do.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Thái Giám

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 48


Vương Gia Chạy Trốn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10



Khế Hôn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 27


Ừ Thì... Anh Yêu Em!

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Hạ Tân Lang

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 23



Lấy Chồng Nhà Giàu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 18


Anh Là Hạnh Phúc Của Em Phải Không

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12