1 Ngày hôm nay rạng rỡ ánh dương, chim khách đậu đầu cành ríu rít vui mừng. Bùm bùm tiếng pháo, tiếng khua chiêng gõ trống, người đi đường cùng tiểu thương vây quanh quan sát.
2 Ngày thứ hai, Hứa Đình tỉnh dậy, đưa tay xoa huyệt thái dương. Hôm qua khách mời rót cho hắn rất nhiều rượu nên hôm nay bị nhức đầu.
“Ngươi tỉnh rồi?” Âm thanh của Giang Sở truyền đến, hắn nhìn Giang Sở ngồi ở trước bàn thưởng thức cốc trà.
3 Ba năm trước, vào đêm nguyên tiêu, Hứa Đình bị bằng hữu kéo ra ngoài đi chơi du hồ. Rất nhiều đại gia khuê tú ra cửa tối nay, hoa nở đèn, mong mỏi có thể sớm tìm thấy người trong lòng.
4 Sau ngày ấy Hứa Đình cùng Tô công tử quen biết nhau, Hứa Đình được mời tới mấy lần, dần dà càng quen thân với Tô Hoài. Trong mấy buổi hẹn, hắn lại gặp được Giang Sở.
5 Chẳng biết vì sao từ ngày ấy, trong tâm lý của Hứa Đình chỉ còn lại bộ dáng của Giang Sở.
Một ngày Tô Hoài hẹn hắn ra ngoài, sau khi hắn đến mới biết Tô Hoài đã ở đấy chờ hắn lâu rồi.
6 Hứa Đình cùng Giang Sở kết hôn đã hơn nửa năm, hắn vẫn luôn lấy lễ để tiếp đón Giang Sở. Hai người vốn là ma xui quỷ khiến có đêm hôm ấy mới kết hôn. Tuy nói hắn đối Giang Sở có rất nhiều phiến diện, thế nhưng trải qua nửa năm ở chung, hắn dần dần có cái nhìn mới về Giang Sở.
7 Hứa Đình ở trong bóng tối vô biên, khi tỉnh lại đã là ba ngày sau. Sau đầu truyền đến đau đớn, hắn chậm rãi mở hai mắt ra. Tầm mắt mơ hồ phút chốc, đập vào mắt là cảnh tượng quen thuộc.
8 Tô Hoài yêu thích Giang Sở, chuyện này chỉ có Tô Hoài biết. Hắn cũng không có ý định nói cho Giang Sở tâm ý của chính mình, hắn và Giang Sở như bây giờ là tốt rồi.