1 CHƯƠNG 1: THỨ XUẤT TRƯỞNG TỬ (1)
Hai giờ sáng, đột nhiên Lâm Phong bị điện thoại gọi tới làm tỉnh giấc, mơ mơ màng màng bắt máy, là trợ thủ gọi tới, thanh âm khẩn trương như có chuyện gấp: “Anh Lâm, Tổng giám đốc Phương bị La gia giữ lại rồi!”
Lâm Phong sửng sốt: “Sao lại có chuyện như vậy?” Ban ngày, đám tang La lão gia kia rõ ràng tiến hành rất thuận lợi, lúc mình rời đi cũng là lúc La gia mở tiệc rượu mời khách, lúc đó xem ra rất có hòa khí mà.
2 CHƯƠNG 2: ÁO CHOÀNG TẮM
La Ký một cước đá bật cửa phòng. Lâm Phong chỉ cảm thấy thiên toàn địa chuyển, đảo mắt một cái đã bị ném tới trên giường.
La Ký khóa ngồi trên người cậu, dùng bàn tay chai sạn vì nhiều năm cầm súng ở trên mặt cậu vuốt ve: “Cậu thật sự rất xinh đẹp, Phương Thiên Hà từ đâu mà có thể tìm được một bảo vật như cậu vậy?”
“.
3 CHƯƠNG 3: LA GIA NỮ CHỦ NHÂN
Khi Lâm Phong tỉnh lại trong bệnh viện, vừa mở mắt đã có thể cảm nhận được cơn đau từ lưng truyền đến. Cậu cơ bản đánh giá một chút, xương cốt toàn thân hoàn hảo đều không có gì hao tổn nhưng khi ngã xuống, người đập vào thành cầu thang sắc nhọn làm bị thương cơ bắp phía sau lưng.
4 CHƯƠNG 4: TIỆC ĐÍNH HÔN
Lâm Phong nghĩ La Ký sẽ đưa cậu đến tiểu biệt thự kia nhưng không ngờ hắn lại trực tiếp đem cậu về nhà chính La gia, một đường cứ thế khiêng cậu thẳng lên lầu.
5 CHƯƠNG 5: CỬU BÁT GIỚI LÂM HUẤN LUYỆN VIÊN
Ngày hôm sau La Ký quả nhiên mang theo Lâm Phong ra ngoài. Thứ nhất là muốn mua cho cậu mấy bộ quần áo, thứ hai là muốn an ủi cậu một chút.
6 CHƯƠNG 6: MÀN KỊCH RỐI GỖ
Dư Lệ San tiến lên từng bước, móng tay sơn đỏ tươi cơ hồ chạm đến chóp mũi Lâm Phong. Cậu lui nửa bước, uyển chuyển nói: “Dư phu nhân, cô chán ghét tôi, tôi có thể hiểu, nhưng tôi tuyệt đối không có ý xấu.
7 CHƯƠNG 7: MỘT NGHÌN LẦN NÓI DỐI
Lâm gia Đài Bắc.
Gia tộc này cũng không nhiều người lớn tuổi, hiện tại đã dần dần mai danh ẩn tích. Thậm chí vào thời điểm cường thịnh nhất của gia tộc, cũng không có một chút ảnh hưởng nào, chỉ đơn thuần là một thư hương thế gia mà thôi, so với một gia tộc như mặt trời ban trưa như La gia mà nói, căn bản không thể so sánh.
8 CHƯƠNG 8: KHOAI TÂY SỢI.
Bữa cơm tối có khoai tây sọi, một chút đồ nhắm cùng bia. Phương Thiên Hà cũng được mời ở lại dùng cơm, Ngô Bân cùng hai viên cảnh sát chén chú chén anh, không bao lâu sau dưới chân đã chất cao một đống vỏ lon bia.
9 CHƯƠNG 9
Từ chương này ta sẽ bắt đầu thay đổi cách xưng hô cho em Lâm để phù hợp với bản chất của em í ở mấy chương này. Ta sợ nếu giữ cách xưng hô như những chương đầu thì cái sự bỉ và bựa của em nó không được tả đúng chất.
10 CHƯƠNG 10
“Nghe nói ngươi đánh một học viên? Là tên bộ đội đặc chủng dự bị của quân đội Anh kia sao?”
Báo cáo công tác vừa xong, Lâm Tinh đang chuẩn bị rời khỏi văn phòng chợt dừng lại, cười nói: “Hiệu trưởng cũng bắt đầu quan tâm đến những việc lặt vặt thế này hay sao?”
Bên ngoài, nhiệt độ cực nóng, lên tới hơn năm mươi độ, vậy mà trong phòng hiệu trưởng không bật điều hòa.
11 CHƯƠNG 11
Cho dù là bưu hãn (thô lỗ, hung hăng) như Lâm huấn luyện viên cũng không có cách nào kháng cự lại sức hấp dẫn của trò chơi điện tử mới nhất thị trường.
12 CHƯƠNG 12. TRUNG KHUYỂN YÊU THỔ LỘ
Đây là lần đầu tiên Ngô Bân đi vào khu kí túc xá huấn luyện viên. Nơi ở của hai mươi tám huấn luyện viên ác ma trong truyền thuyết chính là khu nhà màu trắng toát này đây.
13 CHƯƠNG 13: ĐỊA HẠ TỤ HỘI (NGẦM BÊN).
La Ký dừng xe dưới lầu, tựa lưng vào ghế, thở dài một hơi.
Hắn từng có rất nhiều tình nhân nhưng chưa từng có người nào được hắn dung túng như Lâm Phong.
14 CHƯƠNG 14: CƯỠNG CHẾ THÚC GIỤC KHOẢN THƯ (THƯ CƯỠNG CHẾ THÚC GIỤC).
Thủ đoạn của Trịnh Bình quả nhiên không tồi, không quá vài ngày liền gọi điện thoại tới nói hết thảy mọi việc đã sắp xếp thỏa đáng, còn nói La Ký cùng tiểu tình nhân còn nợ hắn một bàn.
15 CHƯƠNG 15: THỜI GIAN ĐẦU CUỐI TƯỚNG ĐIỆP
La Ký kích động đẩy ra trợ lý sau đó một cước đá văng cánh cửa văn phòng, đúng lúc chứng kiến cảnh Dư Lệ San hung hăng đẩy mạnh Lâm Phong về phía sau.
16 CHƯƠNG 16: KỊCH ĐỘC.
Khi Lâm Phong tỉnh lại đã là lúc hoàng hôn, cậu nằm trên chiếc sô pha rộng lớn trong văn phòng La ký, buồn ngủ, mông mông lung lung ngáp một cái, hơi hơi mở to đôi mắt
La Ký ngồi bên cửa sổ, không biết suy nghĩ cái gì, thấy cậu tỉnh lại, ngữ khí xuất hồ ý liêu, ôn nhu hỏi: “Em tỉnh rồi, có muốn ăn gì không?”
Lâm Phong lắc đầu, xoay người, đầu chôn trong khuỷu tay.
17 CHƯƠNG 17: LÒNG NGƯỜI CHI ĐỘC
Bác sĩ riêng của La gia trước tiên đến cấp cứu cho La Ký rồi ngay sau đó hắn được trực thăng đưa đến bệnh viên tư nhân tiến hành thải trừ tất cả phần độc tố còn sót lại.
18 CHƯƠNG 18: THAO TÚNG
Người đàn bà ngồi chồm hỗm nơi góc tối âm u, ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh thiếu niên thon dài, cả người bao trùm trong bóng tối nhưng một nửa khuôn mặt lại không hề bị che lấp, khóe môi mỉm cười cùng cái cằm vô cùng tinh xảo.
19 CHƯƠNG 19: THẨM VẤN
Thời điểm La Ký tỉnh lại trong bệnh viện, cả người hắn trên dưới đều mang theo vô số dây dẫn cùng máy móc hỗ trợ. Bên cạnh giường bệnh, bác sĩ tâm phúc của gia đình xoay người nhìn hắn, thấy hắn tỉnh lại, cả người thở phào nhẹ nhõm một hơi.
20 CHƯƠNG 20: NHIỆT ĐỘ DƯỚI 0.
La Ký thật lâu không lên tiếng, trầm mặc ngồi một chỗ.
Ánh sáng từ cửa sổ trên cao chiếu đến trên người La Ký, khuôn mặt hắn bị bóng tối che lấp, nhìn qua không thấy rõ biểu tình.