1 Đại Chu Thừa Khánh năm thứ mười, mặc cho Hoàng đế Tiêu Minh Xuyên tại vị đã mười năm, nhưng quyền lực hoàn toàn nắm ở trong tay Cố Thái hậu cùng Cố thị gia tộc.
2
Hoàng đế đến đột nhiên, nói chuyện cũng có chút khó giải thích được, làm cho Cố Du đầu óc mơ hồ, hắn đây là bị trúng ngọn gió nào. Suy nghĩ một chút, Cố Du chần chờ nói:
"Bệ hạ là vì Diệp Quý quân mà đến sao?"
Tuy rằng Diệp Tranh còn chưa có tiến cung, nhưng thánh chỉ đã hạ xuống, danh xưng này chẳng hề nói sai.
3 Tiêu Lĩnh là đứa bé đáng yêu, da trắng nõn, mặt mày tinh xảo, có thể nói là tập hợp nét đẹp của Tiêu Minh Xuyên cùng Cố Du, chỉ là hơi bé nhỏ, nhìn có vẻ yếu đuối.
4
"Hoàng đế đi Khôn Ninh Cung? Giờ phút này cùng Hoàng hậu và tiểu Hoàng tử dạo Ngự Hoa Viên?"
Trong Từ Ninh Cung, Thái hậu đương triều Cố An Chi nhíu mày, trầm giọng hỏi nội thị quỳ gối trước mặt.
5
Tiêu Minh Xuyên tới ngự thư phòng, Diệp Tranh đã ở nơi đó chờ. Nghe được nội thị truyền báo, hắn vội vàng đi lên chắp tay nói:
"Vi thần Diệp Tranh bái kiến bệ hạ, bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"
"Diệp khanh miễn lễ, bình thân.
6 Hậu cung là nơi không có bí mật, cho nên Hoàng đế cùng Thế tử Định Quốc Công ở ngự thư phòng đóng cửa tâm tình toàn bộ hậu cung đều đã biết chuyện này.
7
Nhìn Diệp Tranh đi ra cung, Tiêu Minh Xuyên không ở ngự thư phòng lâu, trực tiếp trở về Khôn Ninh Cung.
Diệp Tranh khẳng định là sẽ không tiến cung, vậy sẽ không có Thái tử Tiêu Lam, Tiêu Lĩnh thể nhược gánh không nổi trọng trách.
8
Cố Du kỳ thật đã rửa mặt xong, nhưng lại tránh, chậm chạp không dám đi ra ngoài.
Tiêu Minh Xuyên nói thật tốt, giống như hắn sẽ thường xuyên lui tới.
9 Cố Du mới vừa tỉnh lại còn có chút mơ hồ, động tác đẩy người chỉ do bản năng phản ứng, căn bản không suy nghĩ gì. Lúc này nghe được giọng Tiêu Minh Xuyên, cả người nháy mắt bị dọa đến thanh tỉnh.
10
“Lĩnh Nhi còn nhỏ, hãy để cho nó thư thả hai năm trước khi bắt đầu đi học. ”
Cố Du cười cười, không cho chuyện Cố Thái hậu nói là đúng. Nếu dựa theo cách Cố gia nuôi dạy, Lĩnh Nhi về sau chẳng phải là sẽ sống rất mệt sao.
11 Hậu cung Đại Chu cấp bậc chia làm chín phẩm mười tám cấp, Tiệp dư đứng hàng thứ tư từ trên xuống. Bình thường những phi tần thị quân phẩm vị cao mới được trực tiếp vấn an Hoàng hậu.
12 Cố Du cho rằng mình là đang nằm mơ, vô ý thức mà lắc lắc đầu, ý đồ đánh xua đi cảnh trong mơ, muốn đổi cái mộng đẹp khác. Ngủ trưa còn bị Tiêu Minh Xuyên đến dọa thật là quá không thoải mái.
13
Ngày Trùng Dương thời tiết thật tốt, cuối thu mát mẻ, trời trong xanh không mây, thật sự thích hợp cho yến tiệc xem hoa ngâm thơ.
Yến tiệc ngắm hoa tổ chức ở tại Ỷ Vân Hiên.
14
Trong cung yến tiệc xưa nay là nam nữ đặt riêng hai nơi, hôm nay cũng không ngoại lệ.
Bởi vì Cố Thái hậu cùng Cố Hoàng hậu đều là nam, Tiên đế cùng Hoàng đế cũng đều không có tỷ muội, cho nên Cố An Chi cùng Cố Du mời nghĩa muội Tiên đế là Lan Lăng công chúa vào cung tiếp đón các mệnh phụ.
15 Trùng Dương Yến chính thức bắt đầu, Hoàng đế Tiêu Minh Xuyên đầu tiên là kính ba ly những vị thần bảo hộ, rồi kính Nam Dương Vương cùng Cố Thái hậu một ly.
16 Tiêu Minh Xuyên muốn rời khỏi yến tiệc căn bản không cần lý do, muốn đi thì đi. Chỉ là cung yến chưa tan cuộc, Hoàng đế không rõ nguyên nhân mà đột nhiên mang theo Hoàng hậu đi không từ giã, khó tránh khỏi mọi người có chút tò mò, dù trên mặt không dám biểu hiện ra ngoài, trong lòng cũng sẽ lặng lẽ nói thầm.
17
“Hoàng hậu, Khanh nên nói rõ ràng! Trẫm dù bị phán chết, cũng muốn chết rõ ràng!”
Cố Du nói chậm rãi rõ ràng, ngữ khí ngôn từ chuẩn xác, khiến cho Tiêu Minh Xuyên vốn tràn ngập tự tin liền túng.
18
“Lĩnh Nhi con làm sao vậy? Khóc đến thương tâm như vậy. Là ai ức hiếp con? Mau nói cho phụ hoàng, phụ hoàng giúp con giáo huấn hắn. ”
Tiêu Minh Xuyên vừa tiến vào liền nhìn thấy Tiêu Lĩnh ở trên giường cuộn thành một cục.
19
Tiêu Minh Xuyên không nghĩ tới, điều kiện Tiêu Lĩnh lại là cái này, đơn giản đến hắn khó có thể tin, vì thế không chút do dự liền đáp ứng.
Qua đi mấy ngày Tiêu Minh Xuyên cùng Cố Du ngủ trên cùng cái giường, nhưng trừ đêm đầu tiên, hai người bọn họ không biết ngủ như thế nào mà buổi sáng vị trí lại bị trao đổi, mấy đêm sau, Cố Du đều quấn chặt chăn dựa vào vách, tận lực không cùng hắn tiếp xúc.
20 Tiêu Minh Xuyên kể cho Tiêu Lĩnh nghe hai câu chuyện xưa, lại mang theo nó tham quan ngự thư phòng, đại khái để tiểu Hoàng tử hiểu biết hoàn cảnh làm việc mà tương lai nó có thể đảm nhận.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Nữ Cường, Dị Năng
Số chương: 107