1 Editor: Gà
Trước đây Đỗ Hoành không phải mang tên này, nó chỉ là một đứa bé ăn xin.
Nó giống hệt như tiểu Tam Mao trong ‘Tam Mao lưu lãng ký’, đã làm thuê cho nhà người ta, ăn trộm, ăn xin các loại ‘nghề nghiệp’ người thường không nghĩ đến.
2 Cơ thể thằng bé ăn xin co ro ngã xuống đất, gầy đến mức khiến người ta kinh ngạc.
Con mắt to đen nhánh của nó bình tĩnh nhưng có chút trống rỗng, chỉ chuyên chú gấp gáp cầm quả táo trong tay bỏ vào miệng.
3 Editor: Gà
Mẹ của Đỗ Trình Trình qua đời sớm, trong nhà chỉ còn lại ông bà nội và ba.
Lúc cô bé năm tuổi, Đỗ Thành Nghĩa ngồi ở đầu giường cô, kể chuyện cổ tích ‘công chúa Bạch Tuyết’ cho cô nghe, sau khi kể xong vuốt sợi tóc mềm mại của cô bé nói: “Trình Trình, ba tìm mẹ cho con được không? Mẹ sẽ sinh cho con một em gái xinh đẹp, chơi với con!”
“Không được!” Đỗ Trình Trình buồn buồn lắc đầu: “Con không thích em gái, con thích em trai thôi.
4 Editor: Gà
Thành phố hiện đại giống như một lò luyện thép khổng lồ, bên trong ngoài nhân loại hỗn tạp, còn có yêu quái.
Lò luyện thép dành cho yêu quái này rất tiện lợi, thỉnh thoảng để cho yêu quái ra ngoài ăn thịt người, khi đó, người bên cạnh chúng ta dần biến mất, nhưng sẽ không ai phát giác.
5 Editor: Gà
Đừng sợ, tớ bảo vệ cậu.
Những lời này giống như ma chú, khiến trong tương lai ban đêm Đỗ Hoành bị vô số cơn ác mộng quấn quanh, trở thành điều duy nhất cứu giúp nó.
6 Editor: Gà
Một tháng sau, Đỗ Trình Trình có anh trai, tên là Đỗ Hoành.
Đỗ Trình Trình, Trình là mỹ ngọc.
Đỗ Hoành, là một loại Hương Thảo.
Theo trung y nói về Đỗ Hoành: vị cay, nóng, không độc.
7 Editor: Gà
Không cần sợ, em bảo vệ anh.
Những lời này trong tương lai trở thành ánh sáng duy nhất của Đỗ Hoành trong đêm tối.
Không biết có phải vì tình cờ có được một người anh trai hay không, vài năm nay Đỗ Trình Trình trôi qua thuận buồm xuôi gió, không hề trải qua chút sóng to gió lớn nào, tuổi thơ hạnh phúc ngọt ngào như mật.
8 Editor: Gà
Khoảnh khắc Đỗ Nhược nhìn thấy Đỗ Trình Trình, trong lòng oán hận tựa như chất độc đen như mực không được giải tỏa ra ngoài.
Vì chị ta, nên ba không đồng ý kết hôn với mẹ, khiến mẹ trở thành tình nhân, cô ta trở thành con gái riêng, bị người khác cười nhạo.
9 Editor: Gà
Vì hôm nay là ngày đầu tiên con gái riêng về nhà, nên ba Đỗ trở về sớm, Đỗ Nhược nghe thấy tiếng xe của Đỗ Thành Nghĩa, trên mặt biến lại thành vẻ điềm đạm đáng yêu, lo lắng ngồi trên ghế sa lon, vẻ mặt bất an bẻ ngón tay, vành mắt ửng đỏ.
10 Editor: Gà
Nước mắt Đỗ Nhược rơi xuống, tỏ ra ủy khuất như cô vợ nhỏ bị vứt bỏ, đáng thương nhìn Đỗ Trình Trình.
Đỗ Trình Trình bị dáng vẻ này của cô ta khiến lông tơ dựng đứng, theo bản năng muốn cách xa cô ta.
11 Editor: Gà
Mỗi năm đều sẽ có những ngày kỳ quặc thế này, năm nay đặc biệt nhiều, rừng vốn lớn, kiểu chim gì cũng xuất hiện.
Đỗ Hoành nhìn cô bé, lại nhìn Đỗ Thành Nghĩa: “Con lên xem em ạ.
12 Editor: Gà
Khi nhà trường nghe nói cô bé mười tuổi cười đến ngọt ngào đáng yêu này đến tham gia thi nhảy lớp, đều rất tò mò.
Tiểu học Gia Luân không phải không có học sinh nhảy lớp, trên thực tế anh của Đỗ Nhược, Đỗ Hoành đã nhảy lớp lên đến sơ trung, bây giờ đã là học sinh sơ nhị, sắp đến sơ tam, nhưng thành tích vẫn luôn đứng đầu bảng, tuy thành tích của cô chị Đỗ Trình Trình kém hơn Đỗ Hoành, nhưng so với đám trẻ cùng cấp thì lại nổi bật hơn, huống chi Đỗ Trình Trình đã phân tán quá nhiều sức lực cho những hoạt động xã hội, có thể duy trì thành tích này xem như rất thông minh rồi, không ngờ bây giờ có thêm một người đến muốn nhảy lớp, mới mười tuổi, nhà họ Đỗ này chuyên đào tạo ra thiên tài nha.
13 Editor: Gà
"Mộng Đình, sao thế?" Đỗ Trình Trình đi đến lên tiếng chào Hồ Mộng Đình.
Hồ Mộng Đình hít sâu một hơi, ánh mắt hoang mang nhìn cô bé.
Đỗ Trình Trình có chút không hiểu, sau đó cười trêu nói: "Có phải làm chuyện gì xấu sau lưng tớ không? Vẻ mặt chột dạ kìa, thành thật khai báo mau!"
"Không có, không có gì, cậu đừng nói lung tung!" Ánh mắt Hồ Mộng Đình tránh né, giọng nói có chút tức giận.
14 Editor: Gà
Đời này Đỗ Nhược ghét nhất là người ta nói về xuất thân của cô ta, chỗ sâu nhất trong đáy lòng cô ta đã mọc lên một cây gai, là nơi cô ta tự ti nhất, Phùng Gia Thụ vừa đụng trúng họng súng của cô ta, trong lòng cô ta hận ý như sóng ngầm cuốn đến, ánh mắt khi dễ khinh thường của Phùng Gia Thụ kiếp trước tựa như kim châm đâm vào trái tim cô ta, khiến cô ta hận không thể chẻ người trước mắt này ra thành trăm mảnh.
15 Editor: Gà
Dù cô ta biết tất cả những gì Đỗ Hoành làm chỉ vì muốn chiều Đỗ Trình Trình thành đại tiểu thư kiêu căng bốc đồng, để cô bị chúng bạn xa lánh, vì tài sản nhà họ Đỗ, nhưng nhìn đến màn trước mắt này, cô ta vẫn cảm thấy chói mắt và ghen tỵ, ghen tỵ điên cuồng, ghen tỵ phát điên.
16 Editor: Gà
Dù cô ta biết tất cả những gì Đỗ Hoành làm chỉ vì muốn chiều Đỗ Trình Trình thành đại tiểu thư kiêu căng bốc đồng, để cô bị chúng bạn xa lánh, vì tài sản nhà họ Đỗ, nhưng nhìn đến màn trước mắt này, cô ta vẫn cảm thấy chói mắt và ghen tỵ, ghen tỵ điên cuồng, ghen tỵ phát điên.
17 Editor: Gà
Đỗ Thành Nghĩa thấy vết thương trên mặt con gái nhỏ quả thật rất kinh ngạc, hỏi cô ta: "Sao chưa ngủ? Mặt bị sao thế?"
Ngón tay Đỗ Nhược khẽ chạm vào mặt, ủy khuất đỏ mắt: "Lúc chị gội đầu, không cẩn thận.
18 Editor: Gà
Đỗ Thành Nghĩa thấy vết thương trên mặt con gái nhỏ quả thật rất kinh ngạc, hỏi cô ta: "Sao chưa ngủ? Mặt bị sao thế?"
Ngón tay Đỗ Nhược khẽ chạm vào mặt, ủy khuất đỏ mắt: "Lúc chị gội đầu, không cẩn thận.
19 Editor: Gà
Chuyện này như Đỗ Trình Trình nghĩ, cho dù không chỉ mặt gọi tên, nhưng vẫn đưa đến sóng gió không nhỏ.
Học sinh ba tốt chỉ có ba người, mà người có em gái, vừa là nòng cốt văn nghệ, cũng chỉ có Đỗ Trình Trình thôi, cái này có khác gì chỉ mặt gọi tên đâu, học sinh trong trường đã nhanh chóng đoán ra là ai, bàn luận ầm ĩ.
20 Editor: Gà
Chuyện này như Đỗ Trình Trình nghĩ, cho dù không chỉ mặt gọi tên, nhưng vẫn đưa đến sóng gió không nhỏ.
Học sinh ba tốt chỉ có ba người, mà người có em gái, vừa là nòng cốt văn nghệ, cũng chỉ có Đỗ Trình Trình thôi, cái này có khác gì chỉ mặt gọi tên đâu, học sinh trong trường đã nhanh chóng đoán ra là ai, bàn luận ầm ĩ.