1
Kẹo mạch nha mà Tiểu Bảo nhà chúng ta thích nhất này
Dương Dật năm nay vừa mới tốt nghiệp tốt nghiệp đại học, chuyên ngành điện tử chuyên nghiệp.
2
Dưa leo nha A Tĩnh
“Phu quân nhanh đánh ta, Tiểu Bảo còn đang ở bên ngoài” – Trần Tĩnh vội vàng nói, y hy vọng phu quân nhanh nhanh đánh mình xong, hết giận rồi sẽ không đi đánh hài tử nữa.
3
Này thì khoai lang. Ahihi
Đúng lúc này, Dương Dật được một bàn tay to lớn hữu lực giữ chặt lấy.
“A mỗ! Hù chết Tiểu Bảo rồi, cha thiếu chút nữa là ngã xuống nước.
4
món dưa muối mà bạn Dương Dật thích ăn đây, và đây là cái món theo cái gia đình này một thời gian hơi bị lâu ấy
Về đến nhà chưa được bao lâu, Dương Dật cảm thấy toàn thân hắn bắt đầu không được bình thường, đầu càng lúc càng nặng, thân thể thì ngược lại, càng lúc càng nhẹ.
5
Mộc nhĩ hay còn gọi là nấm mèo (chèn vô nhìn cho có màu mè tí thôi chứ thực ra mấy cái thứ này đối vs tụi mình chắc cũng chẳng hiếm lạ gì)
Đêm hôm ấy, Dương Dật nằm ở trên giường hỏi Trần Tĩnh rất nhiều điều, sau khi biết thân thể này chỉ mới mười chín tuổi thì vô cùng cao hứng.
6
Cái chum (vạc) đựng nước hình dạng thế này này, tùy vào kích thước mà có to có nhỏ, nhưng theo như miêu tả thì có lẽ cái chum (vạc) cũng khá lớn đó. Nếu mà 1 đứa nhỏ cỡ Tiểu Bào mà rớt vô đó thì khả năng chết đuối rất là cao
Dương Dật rất nhanh tìm thấy giỏ trúc ở trong nhà.
7
Cái quả này chắc không ai xa lạ đâu ha Thêm cái hình liên quan cho đẹp. Truyện này sắp nh nơi giới thiệu nông sản rồi Ahihi
“Được rồi, Tiểu Bảo, đừng khóc nữa.
8
“Phi, phi, phi, cha, tất cả đều là tại ngươi, hại ta giờ cũng tự mình gọi mình là Nhóc Béo rồi. ” – Tiểu Bảo bất mãn nói.
Hắn đem giỏ trúc đựng nho đổ ra liền nhìn thấy dưới đáy toàn bộ đều là dưa chuột.
9
Cho một cái hình trước cơn bão vô minh họa
“Cha, con rắn này sao lại ngắn như vậy?” – Nhóc Béo chỉ vào cái thứ đang uốn qua uốn lại, nhìn có vẻ như không thể bò được trên mặt đất hỏi.
10 Trần Tĩnh đem nến trong phòng thắp lên, mang một thùng nước vào đặt dưới mái hiên bắt đầu rửa măng trúc. Buổi trưa ngày hôm qua thấy phu quân và Tiểu Bảo có vẻ rất thích ăn mì nên tối nay y quyết định sẽ làm mì cho cả hai ăn.
11
Dương Dật ra mở cửa thì thấy bên ngoài có một nam nhân cao lớn và một con ngựa đang ở bên bờ suối gặm cỏ.
“Ngươi là ai?” – Dương Dật hỏi. Cái này cũng không thể trách hắn, hắn mới đến đây có vài ngày, ngoại trừ một vài người trong thôn ra, toàn bộ hắn đều không biết.
12 “Đa số ruộng vườn đã bị hủy rồi, những thứ còn lại cũng chỉ có một ít là có thể ăn được thôi. Nhưng mà mấy loại củ bên dưới mặt đất thì vẫn dùng được tốt.
13 Ngày hôm ấy Dương Dật cùng Nhóc Béo dậy thật sớm, cả nhà ba người đi ra ruộng tinh mễ dạo qua một vòng, chỗ tinh mễ được gậy trúc chống lên xếp thành từng dãy từng dãy một nhìn rất khỏe mạnh.
14
Bất tri bất giác trời tối từ bao giờ, thấy số tinh mễ được đập ra cũng không ít Trần Tĩnh liền ngừng tay, cũng đã đến lúc phải đi nấu cơm rồi.
“Phu quân để ngày mai hãy làm tiếp, ngươi đem Tiểu Bảo đi tắm đi, thằng nhóc kia bẩn đến mức cả mặt cũng biến thành màu đen rồi.
15 Dương Dật tiếp tục làm tương tự với cái nia thứ hai, rất nhanh tinh mễ đều đã được hất vào giữa thành một đống lớn. Hắn cầm ki nhanh chóng hốt tinh mễ đổ vào trong sọt, lần lượt đem mấy cái sọt đã được lắp đầy mang vào nhà đổ vào trong thùng.
16 “Cha ngươi sao có thể bị đau răng chứ. Ta bây giờ toàn thân đều đau nhức, không có chỗ nào là không đau. ” – Dương Dật chuyển mình một cái nằm sấp xuống, quả nhiên cảm thấy thoải mái hơn không ít.
17
Trần Tĩnh rửa xong chén bát đi ra thì thấy phu quân của y vẫn còn đang gõ gõ đất trên miệng bình, thần sắc chuyên chú trước nay chưa từng có.
“Trần Tĩnh.
18 “Ta vừa về đã trộm chạy đến đây, bây giờ mà không về sư tử hà đông nhà ta sẽ mắng ta chết. ” – Trần Nghĩa thấy hiện tại Dương Dật và Trần Tĩnh sống rất vui vẻ, nghĩ rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra cho nên cũng yên tâm đi về.
19 Trần Tĩnh ôm Tiểu Bảo bước từng bước một trở vể, Dương Dật cứ vậy nằm trên mặt đất không thèm đứng dậy. Vừa rồi không để ý tốc độ, ngã một cú khá đau, lòng bàn bay của hắn bây giờ đã nóng rát.
20 Đã qua hai ngày, thời tiết cuối cùng cũng nắng ráo sáng sủa hơn, nhà Dương Dật lại lần nữa đem tinh mễ ra phơi nắng. Chỉ lần phơi thêm một nắng này nữa là coi như xong, không cần phải phơi thêm nữa.
Thể loại: Nữ Cường, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 64
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 50