1
Edit: Thỏ
Sắc trời hơi tối, Cao Dung chạy thục mạng về nhà. Dường như cậu sợ hãi điều gì, trái phải nhìn xung quanh một phen, bước chân chạy về phía phòng trọ lầu ba càng thêm gấp gáp.
2
Edit: Thỏ
Cao Dung không biết tình hình hiện tại như thế nào. Cậu nhìn thân hình nho nhỏ trong gương, hoảng hốt tự vỗ vào mặt mấy cái. Đau quá, đây là giấc mộng ư? Đến tột cùng bị giết chỉ là một cơn ác mộng, và bây giờ vẫn chưa tỉnh giấc?
“Dung Dung, con mặc đồng phục nhanh, khéo trễ mất!” Lưu Quế Lệ thấy con trai đứng nghệch ra trước gương, bèn vội vàng ôm cậu tới giường, cầm lấy quần áo giúp cậu xỏ vào.
3
Edit: Thỏ
May mắn thay, lần này Cao Dung còn sống. Đầu cậu quấn băng vải nằm trên giường bệnh. Lưu Quế Lệ ôm cậu khóc ngất, ngay cả người suốt ngày tất bật bên ngoài, tức cha cậu, hiện giờ cũng đang ở đây.
4
Edit: Thỏ
Bởi vì đầu bị thương, Cao Dung tạm thời không đến nhà trẻ, cả ngày ở nhà xem phim hoạt họa ‘Cảnh sát mèo đen’. Sau khi xem xong, cậu buồn tẻ đứng trên ban công lầu hai nhà mình, ngắm hoàng hôn đang dần buông xuống.
5
Edit: Thỏ
Ở nhà dưỡng bệnh một tuần, rốt cuộc Cao Dung cũng đi học. Lúc cậu vào lớp, mấy bạn nhỏ đều vây quanh cậu, liếng thoắng hỏi han. “Dung Dung, đầu cậu còn đau không?” “Dung Dung, cô mình ở nước ngoài có đem chocolate về, cậu ăn một thỏi đầu sẽ hết đau.
6
Edit: Thỏ
Trong lớp, Cao Dung ngồi cạnh Phùng Tầm Kha. Kỳ thực Phùng Tầm Kha làm chuyện mờ ám cũng không nhiều, hắn chỉ thích nằm trên bàn học, mở to đôi mắt màu xanh nhìn Dung Dung một cách tò mò; có khi đột nhiên nói ‘Dung Dung, đôi mắt cậu tròn xoe như hạt đậu.
7
Edit: Thỏ
Bởi vì sự việc của Hùng Hùng, cô giáo đã mời phụ huynh của Phùng Tầm Kha và nó. Mẹ Hùng Hùng ở trường học ầm ĩ một hồi, bà ta cao lớn, so với Phùng Tây thì nàng có vẻ nhỏ xinh và yếu thế hơn.
8
Edit: Thỏ
Ở dịch vụ đặc biệt, đứa bé trai đẹp đẽ nằm thiêm thiếp trên giường. Tuy rằng miệng vết thương ở bụng rất dài nhưng may mắn không sâu, lại nhập viện kịp thời nên sau khi được bác sĩ xử lý, băng bó, vết thương không có gì đáng ngại.
9
Edit: Thỏ
“Dung Dung! Dung Dung!” Lúc Cao Dung tan học, từ đằng xa đã thấy Phùng Tầm Kha đứng trên ban công nhà mình vui vẻ vẫy tay, sau đó quay lưng vào phòng.
10
Edit: Thỏ
“Dung Dung, cậu thấy nó đẹp không?” Phùng Tầm Kha ôm một con mèo màu trắng, vừa nghịch tai nó, vừa quay đầu hỏi Cao Dung.
Cao Dung nhìn con mèo bụ bẫm nằm trong lồng ngực của Phùng Tầm Kha, tròn xoe như một quả bóng nhỏ.
11 Sói nhỏ xinh đẹp tỏ ra yếu ớt, thiện lương, dụ dỗ một con thỏ hiền lành, thật thà. Tâm hồn thỏ con áy náy nên cảnh giác cũng buông lơi; sói nhỏ chậm rãi đến gần, từng bước thận trọng.
12
Edit: Thỏ
Cao Dung mơ màng tỉnh dậy trên giường, cậu nhìn bên cạnh trống không, chẳng biết Phùng Tầm Kha đã đi đâu nữa. Cậu dụi mắt, xuống giường, thấy mẹ đang quét nhà thì kêu một tiếng: “Mẹ, Phùng Tầm Kha đâu?”
Lưu Quế Lệ cười đáp: “Dung Dung, bạn con dậy sớm hơn con nhiều.
13
Edit: Thỏ
“Dung Dung, chúng ta không thể ở bên nhau mỗi ngày. ” Phùng Tầm Kha nằm trên bàn học, ngẩng mặt nhìn Cao Dung bằng ánh mắt cô đơn.
14
Edit: Thỏ
Lưu Quế Lệ tính toán vài thứ, cả đêm ngồi ở nhà giáo viên Cao Dung. Rất nhanh, hôm sau giáo viên đã đổi cho một cô bé điềm đạm, ngoan ngoãn ngồi cạnh cậu.
15
Edit: Thỏ
Tiểu khu lầu hai có hai người phụ nữ không trong sạch. Một là cô ả nơi cửa nhà xuất hiện đủ loại đàn ông, hai là một cô không chồng mà chửa.
16
Edit: Thỏ
Chiều tan học, vừa mới ra khỏi cổng trường Phùng Tầm Kha đã bị bốn thằng oắt cao to hơn hắn đẩy vào một hẻm nhỏ nằm khuất.
Nguyên do Phùng Tầm Kha bị ghen ghét cũng rất đơn giản.
17
Edit: Thỏ
Sắc trời tối đen, đèn đường nhợt nhạt, dòng người thưa dần.
Chương Trình chậm chạp men theo con đường nhỏ về nhà. Buổi chiều tan học sau khi cùng ‘anh em’ dạy dỗ Phùng Tầm Kha một trận, nó lại chạy đi đánh bóng bàn.
18
Edit: Thỏ
Phùng Tầm Kha bốn tuổi đứng trên ghế con, khom người trước cửa sổ, chớp đôi mắt to tròn màu xanh nhìn xuống bên ngoài. Thẳng đến khi người đàn ông tóc vàng mắt xanh xuất hiện, hắn mới vui vẻ kêu lên: “Cha ơi!” Sau đó quay lại nhìn Phùng Tây cười nói, “Mẹ, cha về rồi!”
Gương mặt Phùng Tây rất ôn hòa, nàng cúi xuống bế Phùng Tầm Kha: “Đi, chúng ta đi đón cha con.
19
Edit: Thỏ
Trên đường tan trường, Phùng Tầm Kha không nói hai lời đã kéo cặp sách từ trên lưng Cao Dung xuống, sau đó bỏ vào một phong thư. Cao Dung khó hiểu hỏi: “Đó là gì vậy?” Nói xong muốn mở ra nhìn.
20
Edit: Thỏ
“Dung Dung, mẹ đi mua đồ ăn đây. ” Lưu Quế Lệ hướng về phòng Cao Dung hô to. Cậu ‘vâng’ một tiếng, sau đó nghe thấy cửa chính bị đóng lại.