1 1.
Xách theo túi thực phẩm vừa vội vã mua được sau giờ cao điểm buổi tối, Lâm Ôn ngẩng đầu nhìn về ô cửa của tiểu khu chỉ còn cách mình hơn trăm mét, cậu cẩn thận quan sát xung quanh rồi chỉnh lại mũ mà tăng nhanh bước chân.
2 3.
Khi tỉnh lại, đầu Trang Nam đau như búa bổ.
Trong bữa tiệc mừng tối qua, anh được tất cả mọi người rót rượu nên khi tàn tiệc anh đã say đến mức không biết trời đất gì.
3 6.
Sự xuất hiện của Trang Nam chỉ là một nốt nhạc đệm.
Sau khi tiễn người nam nhân xa lạ, Lâm Ôn tiếp tục núp vào trong vỏ ốc của mình, trốn tránh tất cả sinh hoạt.
4 10.
Dần dần một nhân vật được phác hoạ rõ nét dưới ngòi bút của Lâm Ôn. Thành phố về đêm yên lặng hơn bao giờ hết, một u linh diễm lệ lang thang qua từng ngõ ngách trong thành phố, hắn có chút khác biệt, nghề nghiệp lại không tiện nói ra nhưng vẫn giống như bao người bình thường, ôn nhu cẩn trọng, hành xử đúng mực.
5 13.
Trang Nam chỉ sốt nhẹ mà thôi, không có cường điệu như Lâm Ôn nghĩ. Về phần tại sao lại té xỉu ở trước cửa nhà cậu là bởi vì gần một tháng làm việc với cường độ cao, con người cuồng công việc là Trang tiên sinh đây gần như không ngủ.
6 14.
Lâm Ôn nấu một nồi cháo nhỏ, bởi vì buổi tối lo suy nghĩ tình tiết truyện mà quên mất ăn cơm tối, trước còn chưa cảm thấy gì nhưng khi nấu cháo cho Trang Nam thì bụng lại biểu tình, cậu tính chờ Trang tiên sinh ăn xong rồi sẽ giải quyết phần thừa còn lại.
7 16.
Lần này Trang tiên sinh bị bệnh rất đột ngột.
Với mức lương làm việc một năm hơn trăm triệu, trong nhà Trang tiên sinh cái gì cũng có nhưng chỉ có thuốc là không, mỗi ngày anh phải tội nghiệp lết cái thân xác bệnh tật và dùng giọng mũi để mà hỏi xin hàng xóm thuốc uống, tiện thể ăn chùa uống chùa, còn lén lút dặn dò người giúp việc đi sớm về sớm, không cần nấu cơm.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
19.
Sau đó, mỗi ngày Lâm Ôn đều nhận được hai tấm thiệp.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
22.
Công việc Trang tiên sinh bận rộn như vậy quả thực không thích hợp để chăm sóc mèo nhỏ.
10
24.
Thời điểm ngồi lại trên sôpha, tay chân Lâm Ôn vẫn còn run rẩy.
Trang Nam cởi áo khoác, không hề coi bản thân là người lạ, đổi khách làm chủ, đi rót cho cậu một ly nước.
11
25.
Lâm Ôn không hiểu được hết ý của Trang tiên sinh.
Nhưng qua mấy ngay, cậu lập tức hiểu rõ.
Cả nhà của anh họ lại kéo tới nữa rồi, nhưng lần này không phải là hung ác đến đòi nợ mà là bộ dáng sợ sệt tái mét, gần như bật khóc mà khom lưng xin lỗi.
12
27.
Đã qua hai ngày.
Trang Nam ngồi xổm trước nhà Lâm Ôn nhét thiệp vào trong khe cửa, thiệp đã không còn là một ngày hai tấm nữa mà là một ngày n tấm, Trang tiên sinh không được phép vào bên trong, vì vậy anh muốn nói cái gì thì liền viết cái đó, sau đó nhét vào trong khe cửa.
13
29.
Trải qua ngày ngày gian khổ, cuối cùng Lâm Ôn và Trang Nam cũng chính thức ở chung một chỗ.
Căn hộ A2402 hoàn toàn bị vứt bỏ, Trang Nam cũng thay đổi thái độ làm việc.