Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phi Hồ

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 25
Chương mới nhất: Chương 25
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Edit: Nguyên SaBeta: Tiểu ĐộcThể loại: cổ trang, hồ ly mỹ công, bình phàm thụ, sạch sủng, song khiết, 1×1, HETiểu thụ vì cứu giúp hồ ly công đã dùng thân mình đỡ giúp hắn một mũi tên, khiến mình chết đi.

Danh sách chương Phi Hồ


Chương 1

1 Nó trốn sâu trong hang động, thống khổ liếm miệng vết thương do bị bắn, nó cũng hiểu nếu máu còn không chịu ngừng chảy, nhất định nó sẽ chết.

Nhưng lúc này…tiếng gió gào hét không ngừng ngoài hang, nó có thể tưởng tượng được nếu bước ra khỏi đây nó sẽ trở thành hình dạng gì.


Loading...

Chương 2

2 Nhầm rồi, là do nó mất máu quá nhiều nên không thể cứ nhúc nhích hoài được.

Kêu thầm một tiếng, nó lùi về vị trí ban đầu của mình, tiếp tục liếm láp miệng vết thương còn đang chảy máu.


Chương 3

3 Quên đi. Nó có chút cam chịu, dù sao cho người này ôm cũng thoải mái mà, huống chi nó mệt mỏi quá rồi, mặc kệ đi!

“Ưm, mi thật sự rất mềm mại, thật là ấm áp, ôm mi tựa như ôm một cái hỏa lò, thật là dễ chịu.


Chương 4

4 Trên mặt tuyết, có rất nhiều dấu chân người chất chồng, ở một vùng đất trống có một khối nổi lên khó thấy, rõ là một người bị tuyết vùi chôn, có một con hồ ly trắng toát, chân còn băng một miếng vải xám cũ, đang không ngừng đào bới như muốn xới tung hết lên.


Chương 5

5 Đường núi quanh co gập ghềnh, chung quanh tĩnh lặng, chỉ có tiếng lóc cóc của bánh xe nhẹ đánh. Nhìn lại, một đội xe ngựa đang men theo vách đá di chuyển.


Chương 6

6 Ông trời ơi, y thật sự hết thuốc chữa, hết thuốc chữa! Vẻ mặt của Xuân Phúc nhăn đến đáng sợ.

“Xuân Phúc…” Xuân Mãn ngập ngừng, “Bão tan rồi. ”

“A? A!” Xuân Phúc vừa nghe, lập tức nhìn xem bốn phía, mới phát hiện tuyết không biết tự lúc nào đã ngừng rơi! Xung quanh yên tĩnh cứ như cơn bão lúc nãy chỉ là hư vô, nếu như không có một tầng tuyết dày làm vật chứng, hắn sẽ còn nghĩ cuồng phong nãy giờ chỉ là một giấc mộng.


Chương 7

7 Ở vùng biên giới của đất nước, nơi núi non quanh năm tuyết phủ, lưu truyền một truyền thuyết:

Ước chừng bảy trăm năm trước, trên tuyết sơn có một giống loài sinh trưởng đông đúc, là tộc hồ ly với bộ lông trắng muốt như màu tuyết.


Chương 8

8 “Xuân Phúc, ta đã nói không dưới trăm lần, không có việc gì, ngươi không cần lo lắng. Hơn nữa ngươi mới là người làm cho ta lo lắng, nếu ngày đó ngươi vì ta mà ra tay đánh đại phu, ngươi sẽ bị đuổi đi mất, đến lúc đó người áy náy chính là ta.


Chương 9

9 Hắn chỉ lặng yên mà nhẹ nhàng với y làm cho Xuân Mãn cảm thấy cảm động khó nói, cùng với sự thân thuộc chẳng hiểu vì sao…

“Kỳ quái, chẳng lẽ trước đây ta cũng đã mơ như thế này?” Xuân Mãn chỉ đang tự hỏi lòng, lại làm cho nhu tình trong mắt của người kia càng thêm nồng đậm.


Chương 10

10 “Đúng rồi. ” Xuân Mãn như được khai sáng.

“Ai! Quên đi, chúng ta bị an bài như thế nào cũng không sao cả, chỉ cần chúng ta cố gắng, về sau còn rất nhiều cơ hội gặp nhau mà.


Chương 11

11 “A ——!” Âm thanh chói tai vang lên, tiếng còn chưa dứt, đã lại nghe thùng gỗ rơi trên đất phát ra tiếng ồn ào.

“Xuân Mãn thiếu gia, ngài đang làm gì đó?!” Linh Linh bất mãn, lớn giọng trách cứ.


Chương 12

12 Lực đạo nặng nhẹ vừa phải, độ ấm thích hợp, từ tay Hiên Trạch chuyển động nhịp nhàng. Chà lau qua đi, da thịt lộ ra ngoài không khí cũng không cảm thấy chút lạnh giá, ngược lại còn giúp cho Xuân Mãn cảm thấy thanh tỉnh.


Chương 13

13 Cũng sớm đã biết Hiên Trạch gia tộc thật sự rất to lớn, nhưng đến khi Hiên Trạch mang Xuân Mãn đi khắp phủ dạo chơi một vòng, Xuân Mãn mới chính thức cảm nhận được cái gì gọi là bao la bát ngát.


Chương 14

14 Mỗi buổi sớm mai, Hiên Trạch đến thực hiện lời hứa mỗi ngày đều giúp Xuân Mãn rửa mặt, hơn nữa còn cùng y dùng bữa điểm tâm, sau đó vội vã bị tổng quản của Hiên Trạch gọi đi mất.


Chương 15

15 “A a! Xuân Mãn thiếu gia, hôm nay ta cuối cùng cũng có thể thức sớm hơn ngươi. Lần này ngươi không thể lại tự mình chải đầu rồi, Xuân Mãn thiếu gia —— a!” Chỉ đoán vén rèm sẽ thấy gương mặt ngái ngủ của Xuân Mãn, chẳng ngờ trước mắt là mái tóc phiêu tán ánh bạc sắc làm cho người nhộn nhạo, sau đó Linh Linh liền thấy được sắc mặt không chút biến hoá của Hiên Trạch, vẫn cứ tuấn tú phi phàm như trước.


Chương 16

16 Xem ra Hiên Trạch thật sự bề bộn nhiều việc, bận rộn đến mức không thể cùng y dùng điểm tâm, cũng không để y nói với hắn chút chuyện, hắn đã bị người kêu đi rồi.


Chương 17

17 Một đường đi trong đại sảnh hoa lệ của Hiên Trạch gia, Xuân Mãn liền gặp được người y vẫn muốn gặp —— Xuân Phúc!

Mà Xuân Phúc đi theo bên người Đại tổng quản vừa nhận ra Xuân Mãn liền liều lĩnh xông lên gắt gao ôm lấy y, “Xuân Mãn! Ta nhớ…ngươi quá!”

“Ta cũng vậy.


Chương 18

18 Tỉnh lại, Hiên Trạch vốn ngủ cùng đã rời đi, Xuân Mãn nằm nguyên trên giường miên man suy nghĩ.

Nhìn ánh dương quang từ cửa sổ vàng óng ánh, Xuân Mãn đoán lúc này chắc đã là chạng vạng.


Chương 19

19 Xuân Mãn không sao cả, nhưng tiểu bất điểm đã hai tháng không được ra khỏi Dung Tuyết Cư, thêm cả Linh Linh là một người thích náo nhiệt, bọn họ vì thế mà quyết định đến chỗ khác đùa vui.


Chương 20

20 Lúc y tỉnh, Hiên Trạch còn tại ngủ, Xuân Mãn thật cẩn thận thưởng thức cảnh đẹp khó thấy, bởi vì bình thường hắn luôn dậy sớm hơn.

Từng sợi tóc trắng như tuyết của Hiên Trạch xõa tung trên vai, trên gối, trên lồng ngực của hắn —— mái tóc bạc của hắn hoàn toàn không giống lão nhân bông mềm mà là dài mượt, trong gió xõa tung như tự có vận mệnh.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Nha! Có Bầu Rồi!

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 74



Tiểu Kỳ Ba

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 16




Bảo Bối - Tiểu Ngư Đồng Học

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 19


Viên Ngọc Kề Bên

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 57



Hung Thần

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50