1
Đó là vào năm Vĩnh Nhạc thứ mười lăm, tại Liêu Đông.
Vào một ngày nào đó, Ôn Lương nói cho chủ nhân biết, hắn nguyên tưởng cả đời này của mình chính là vì sự nghiệp hành hiệp trượng nghĩa mà tồn tại, bây giờ lại phát giác, hắn không chỉ muốn hành hiệp trượng nghĩa, còn muốn hảo hảo bảo hộ một tiểu nộn nộn cả đời bình an vui vẻ, bởi vì tiểu nộn nộn kia lúc ra tay tiêu giệt Oa tặc thì vô cùng liều mạng, không màng đến sinh tử của bản thân.
2
Ta đỉnh đỉnh đại danh Tú Xuân, chính là một cây đao.
Chủ nhân của ta là Cẩm y vệ đại nhân thuộc ti giáo úy, tên là Sở Vân Bằng.
Y thường cùng đồng đội nói rằng, tên y đại biểu cho ý chí của bản thân cao xa như Vân Bằng, vậy nên y muốn thành Cẩm y vệ cường đại nhất.
3
Đó là tại ngoại thành Kim Lăng, chủ nhân vừa mới dùng ta giết một tên tham quan.
Tham quan bởi vì tự biết bản thân vi phạm luật pháp nên trong lòng đã sớm có kỵ húy, trong phủ dưỡng rất nhiều hộ vệ võ công cao cường.