1 Nơi quán bar âm thanh náo động, tuổi trẻ phóng túng, ngọn đèn mờ ảo là những điều hết sức bình thường.
“Cảnh Hiên, cậu quyết định phải về bên hắn sao? cũng không phải là người tốt gì cho lắm” người thanh niên ngoại quốc cao lớn nói.
2 Nhìn trụ sở tập đoàn Lan Thị, Cảnh Hiên có chút do dự.
Hồi tưởng lại giai đoạn mẹ trở bệnh nặng chính mình mỗi ngày chỉ có thể dùng hạng mục huấn luyện cực đại để mê hoặc bản thân, thậm chí có lúc đại ca đích thân đến sân huấn luyện đem chính mình toàn thân đau nhức đưa về ký túc xá.
3 “Cậu là con trai của cô ấy? Cho dù là như vậy cũng cùng ta cũng không có quan hệ, năm đó cô ta bởi vì thích người khác mà rời bỏ ta, từ ngày đó chúng ta liền không quan hệ” Lan Lăng Phong khôi phục bình tĩnh, thanh âm lãnh khốc lại mang mang một chút đau lòng.
4 Mấy ngày nay, cuộc sống của Cảnh Hiên vô cùng nhàn hạ. Thông thường mỗi ngày hạng mục huấn luyện rất nhiều và nặng nề chưa kể nửa đêm còn có báo động khẩn cấp nên áp lực rất lớn, luôn phải trong tư thế sẵn sàng, số ngày nghỉ chỉ đếm trên đầu ngón tay.
5 Ăn xong buổi sáng, Cảnh Ngôn nóng vội trở về phòng. Bọn họ đã làm cái gì, không phải nói dạy tên Cảnh hiên kia một bài học sao? Như thế nào hắn ta một chút thương tích cũng không có.
6 Trên đường rút lui, Cảnh Hiên biết được số 6 đã chết nhưng họ cũng đã mang được thi thể ra ngoài những người khác chỉ bị thương nhẹ. Cảnh Hiên vết thương tuy nhỏ nhưng viên đạn xuyên thẳng bả vai, máu chảy ồ ạt, thuốc cầm máu không mấy tác dụng.
7 Mấy ngày nay, Cảnh Hiên được tẩm bổ tận tình, hai má gầy hóp đã có chút thịt. Lan Lăng Phong cảm thấy có chút an ủi khi đứa con thoát khỏi tình trạng “gầy mòn thiếu dinh dưỡng”.
8 Hôm nay Lan gia cả nhà sum họp vui vẻ dùng cơm. Ngôn nhi càng ngày càng sùng bái anh hai, ngoại trừ ca hát hơi khó nghe tất cả mọi thứ đều tuyệt hảo.
Lan Lăng Phong nhìn Cảnh Hiên mở lời: “Mười ngày sau là sinh nhật 18 tuổi của Ngôn nhi, lễ mừng trưởng thành không thể thiếu, mượn dịp này ba muốn giới thiệu con cùng mọi người.
9 Nửa đêm, Cảnh Hiên tỉnh lại, phía sau lưng kêu gào đau đớn đến cả dạ dày cũng đang biểu tình bởi thời gian trước ăn uống thất thường xem ra có chút xuất huyết.
10 “Tiểu thư đi theo ta, ta nghĩ Hiên nhi cũng muốn gặp cô” Nghĩ đến đứa con còn quỳ gối dưới mặt đất lạnh băng Lan Lăng Phong cảm thấy lòng như thặt chặt lại.
11 Sáng hôm sau, Lan Lăng Phong phái người đem tư liệu cho Cảnh Hiên, xem qua một chút cậu mới biết rằng mọi việc không hề đơn giản: 5 quán bar, 5 trung tâm giải trí cùng 1 sòng bạc ngầm cỡ lớn.
12 *** muốn chết sao?” một tên thanh niên mặc áo đen tay cầm chủy thủ hướng về phía Cảnh Hiên. Cái loại không nói một tiếng liền động thủ đúng là phiền toái.
13 Cảnh Hiên vốn không để tâm chuyện quán bar ngày đó nhưng hai ngày sau người chấp pháp của Lan gia lại đưa cậu đến một phòng hội nghị. Ba vị trưởng lão Lan thị quan sát Cảnh Hiên một lúc, một người dáng vẻ đạo mạo nói: “Cậu vừa trở về hẳn là còn chưa thấy qua chúng ta, giới thiệu một chút: cậu có thể gọi ta là Nhị gia gia, ta là gia gia cậu thân huynh đệ.
14 Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt Cảnh Hiên đã ở Lan gia được chín tháng, mọi việc dần nắm chắc trong tay, tài năng phẩm chất hoàn toàn xứng đáng kế thừa chủ vị Lan gia.
15 Lan Lăng Phong đi công tác dài ngày cuối cũng cũng trở về còn mang theo một vị khách mà Cảnh Hiên không ngờ tới. Kinh nghiệm không đủ, việc công ty bang hội lại quá nhiều làm Cảnh Hiên bận tối mặt.
16 Phố xá chật hẹp, đông người nhưng sự xuất hiện của hai mỹ nam xuất chúng cũng tạo nên sự chú ý không nhỏ nhất là mấy cô gái trẻ. Hôm nay Cảnh Hiên và Tắc Lý Kỳ đều ăn mặc đơn giản, che giấu đi rất nhiều bá khí, nhìn thoáng qua không khác gì những chàng công tử nhà giàu có thông thường.
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên trong kho hàng truyền ra những tiếng rên la thảm thiết.
18
Cảnh Hiên mỉm cười: “Đại ca, có phải hay không từ miệng mấy tên kia moi được tin tức gì?”
“Ừm”- Tắc Lý Kỳ ngồi xuống sopha, Cảnh Hiên cũng đi qua ngồi đối diện với Đại ca chỉ là khi ngồi xuống thì nhíu mài, có chút không thoải mái.
19 Từ kho hàng chậm rãi bước ra không ai khác chính là Cảnh Hiên. Nhưng cậu hiện tại không phải Đại thiếu gia hoà nhã Lan Cảnh Hiên, mà là sát thủ lãnh khí, đẫm máu Tu la vương – Gavin.
20 Ngày hôm sau, Cảnh Hiên đúng giờ đến chỗ hẹn, nơi này là một nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô. Vừa bước vào đã thấy một một người mặc trang phục đen, trong tay cầm dao gâm, ánh mắt sắc bén, độ chừng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi đang chờ mình.