1 Đêm khuya…
Cuộc sống về đêm của Tô Kiền luôn sôi động.
Anh là gay, cũng đã công khai tính hướng.
Ví dụ như hành động vừa từ quán bar đi ra, khởi động xe, chuẩn bị về nhà của anh.
2 Tô Kiền dẫn cậu thiếu niên về nhà mình.
Anh cảm thấy cả ngày hôm nay thật khó chịu.
Lý Tố cũng cảm giác được “hoàng tử” của cậu đang không vui. Lúc ở trên xe, cậu đã lén quan sát người ấy mấy lần.
3 – Kiền, giờ này mà vẫn chưa dậy à? Em phải ăn bữa sáng chính tay anh nấu!
Nghe tiếng cửa mở, Lý Tố hoảng hốt. Cậu vội vàng ngồi dậy nghiêm chỉnh. Lúc rời giường, cậu nhận ra quần áo của mình đã bị người nào đó khinh thường vất đi.
4 – Thật hay giả? – Quán bar ban ngày vắng tanh, thừa dịp ông chủ không có mặt, mấy cậu trai ngồi nói chuyện phiếm.
– Thật đó. – Lý Tố rầu rĩ đáp lại.
5 Lý Tố đang bị khách trêu ghẹo. Kẻ đó đang điên cuồng sờ soạng đùi cậu, tay kia thì với vào trong quần cậu. Cậu cố nén cơn khó chịu trong người, miễn cưỡng nở nụ cười quyến rũ.
6 – Wow, anh zai đẹp trai quá… Tiểu Tố, giới thiệu một chút chứ? – A Hoa liếc mắt đưa tình rồi dính lấy người Tô Kiền.
– Anh ấy là Tô Kiền. – Lý Tố để ý A Hoa đang quấn lấy Tô Kiền.
7 Giáng Sinh chuẩn bị đến.
Công ty tất bật định ngày phát hành ấn phẩm đặc biệt, đây là thời điểm bận bịu nhất cả năm.
Tô Kiền đã không về nhà vài ngày, ăn ngủ đều ở công ty.
8 Ghế sô pha trong phòng tiếp khách rất mềm.
Trên bàn có cà phê nóng hổi tỏa khói nghi ngút.
Tiểu Tố nhìn thấy trong tủ đồ bên cạnh sô pha có tấm chăn, đoán rằng mấy ngày hôm nay có lẽ Tô Kiền đều ngủ ở đây.
9 Đường đến chỗ đỗ xe lạnh ghê gớm.
Mới đầu đông, nhưng thành phố ôn đới này không hiểu sao năm nay lại lạnh như vậy.
Tô Kiền thầm lên kế hoạch, đầu tiên đưa Lý Tố đến cửa hàng mua quần áo ấm, sau đó hai người mới đi ăn lẩu.
10 Lúc này Lý Tố đang đội mũ mà Tô Kiền chọn, mũ vải nhung to che kín hai bên tai, tóc mai dài ép hai bên tai, vài lọn tóc lơ thơ trước trán che khuất đôi mày, cổ cũng quấn kín khăn, chỉ lộ ra mỗi khuôn mặt thanh tú.
11 – Sau đó anh ta nói gì? – Tiểu Lâm hóng hớt.
– … Anh ấy nói, có thể thử xem… – Lý Tố đỏ mặt. Cậu lại nhớ đến nụ hôn nồng nàn và vòng tay dịu dàng của Tô Kiền đêm hôm đó.
12 – Tiểu Tố.
– Anh Kiền! – Lý Tố đang xem thông báo tuyển dụng trên báo.
– Có cần phấn khích như vậy không. – Tô Kiền có thể tưởng tượng nụ cười sáng lạn của Tiểu Tố ở đầu dây bên kia.
13 Giám đốc Tô với thể trạng khỏe như vâm ấy mà lại nghỉ dưỡng bệnh.
Chuyện này thật kỳ quặc, ngay cả anh cũng không hiểu tại sao mình lại lăn ra ốm.
Thư ký thông báo cho Ngải Uyển, lúc này cô đang thực hiện nhiệm vụ săn tin.
14 Tô Kiền… cấm dục đã lâu.
Anh kéo cậu trai dám quyến rũ mình đến gần, rồi lấy thân mình đè lên.
Lúc tâm trí Lý Tố bay về, cậu chỉ cảm thấy trời đất đảo lộn.
15 Triền miên một hồi, mặt Lý Tố đỏ ửng lên vì thẹn thùng và thỏa mãn. Cảnh này khiến Tô Kiền bất chấp vừa tắm rửa xong, lại hôn lên đôi môi sưng đỏ kia.
16 – Anh, anh đã khỏe chưa? – Lúc Ngải Uyển gọi điện tới, Tô Kiền vội trốn Lý Tố rồi nghe máy.
– Ừ, ‘thuốc’ của em rất hiệu quả.
– Ồ, nói vậy tức là anh đã ăn cậu ấy rồi phải không! Ha ha ha… – Ngải Uyển cảm thấy tin này là tin tức thú vị nhất trên đời, người anh họ luôn ‘thủ thân như ngọc’ vì Đường Y, không ngờ lại đi ăn Lý Tố.
17 Mùa hè đến.
Tuy rằng đã không còn là học sinh, nhưng công ty của Tô Kiền có một quy tắc, mỗi năm đều có một tháng nghỉ hè. Đây có thể xem như văn hóa nơi làm việc, về phương diện này, Tô Kiền rất biết cách thu phục lòng người.
18 Chậc, cái phiên ngoại còn dài gấp mấy lần chính văn :v
—
Gần đây giám đốc Tô rất không bình thường.
Đi sớm về muộn, cả người toàn mùi rượu.
Lý Tố hỏi thử mấy lần, nhưng Tô Kiền chỉ đáp qua loa, nói là phải tiếp khách vì công việc.