1 Gió thu tiêu sái thổi, sương mù dày đặc tràn ngập khắp thâm lâm u cốc, nơi lá phong đỏ rực, có một trận lãnh hương phả ra thấm vào ruột gan nhân loại, tựa như đây chính là nơi thâm lâm tiên cảnh….
2 CHƯƠNG 1
Trải qua mấy ngày lộ trình chậm rì rì cuối cùng cũng tới được Danh Kiếm Các, nói hạ nhân thông báo một tiếng, lập tức đã thấy Phó Kiếm Sầu tự mình xuất môn ra tiếp khiến.
3 CHƯƠNG 2
Ngày kế, Quân Hàn Tâm còn đang trong giấc mộng bỗng nghe thấy một trận ồn áo nhốn nháo từ ngoài cửa vang lên. Thở dài một cái, hắn khoác vội một kiện y phục lên người rồi đứng dậy ra ngoài xem…
Đẩy cửa ra đã thấy một toán người vây quanh biệt viện.
4 CHƯƠNG 3
Phong Tuyết Nguyệt cúi đầu, trên người y hiện tại mặc kiện y phục màu nguyệt nha của Quân Hàn Tâm, mái tóc đen mền dài quá thắt lưng cơ hồ dài tới chấm đất, đôi mắt ướt ướt cùng ánh mắt ủy khuất nhìn chằm chằm vào Quân Hàn Tâm.
5 CHƯƠNG 4
Quân Hàn Tâm đối với thanh kiếm Lạc Thương vốn cũng chẳng có chút tà niệm gì, hắn dùng mãi cây quạt làm kiếm riết cũng đã thành một thói quen.
6 CHƯƠNG 5
Quân Hàn Tâm sửng sốt một chút, sau đó khẽ cười cười, hắn nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của y, vươn cánh tay rảnh rỗi còn lại đi trêu đùa nhiệt khí đang run rẩy kia.
7 CHƯƠNG 6
Quân Hàn Tâm một mình đi có chút chậm, trở về Tiễn Tình Cư không được mấy ngày thì Thư Nghiễn cũng liền trở lại. Đã nhiều ngày mưa cứ tí tách tí tách , rơi thật lâu, mấy ngày không ngủ hảo tâm tình cũng trở nên phiền toái.
8 CHƯƠNG 7
Phong Tuyết Nguyệt ở một mình , Ma Tước tuy nhỏ nhưng tiện nghi vật dụng đầy đủ, phòng ở đơn sơ lại được thu thập thực sạch sẽ. Quân Hàn Tâm ngồi ở trước bàn, nhìn thấy trước mắt vật nhỏ đáng yêu sôi nổi ra vào sân vội bất diệc nhạc hồ (*).
9 CHƯƠNG 8
Thân thể đang ôm nhau run rẩy một cái, chất lỏng nùng trù bắn vào sâu trong huyệt nội, phân thân nhuyễn xuống chậm rãi rút ra, đại lượng chất lỏng cuồn cuộn không ngừng theo trong mật huyệt chảy ra.
10 CHƯƠNG 9
Lần này thời gian đi Nam Cương tìm gần một tháng, Đại hội luận bàn sau hai tháng liền phải tổ chức, vũ lâm nhân sĩ phần lớn nhàm chán đến cực điểm, không có việc gì làm liền khơi ra vài chuyện nhỏ nhặt, trong lúc này là đuổi bắt người nào đó giang dương đại đạo, trong lúc kia lại là phải xử lý tên hái hoa tặc kia.
11 CHƯƠNG 10
Rút đi ngây ngô của ngày xưa, tăng thêm vài phần quyến rũ, sóng mắt như nước, mặt tựa hoa đào.
Dũng đạo khô khốc gắt gao bao lấy ngón tay chính mình, cả người ghé vào trên giường, mân mê cái mông, cúc huyệt hồng nhạt nhìn đến không sót một cái gì.
12 CHƯƠNG 11
Quân Hàn Tâm nắm chắc thắng lợi, sáng sớm tỉnh dậy liền thần thái sáng láng, vừa chuyển một đầu đầu tóc đen, dây buộc tóc bằng tơ lụa cũng theo đó mà đong đưa.
13 CHƯƠNG 12
Nắng sớm hơi lộ ra, mí mắt bị ánh sáng dữ dội kích thích, hơi hơi mở mắt. Phong Tuyết Nguyệt toàn thân cao thấp đều đau, vừa động liền động đến miệng vết thương toàn thân.
14 CHƯƠNG 13
Tìm một nhã gian tại tửu lâu tốt nhất, điểm một bàn đầy đồ ăn, còn không ngừng chậc lưỡi: “Tiền tài bất nghĩa như nước chảy, sớm đi hoa điệu mới tốt……”
“Phong huynh hảo nhã hứng a.
15 CHƯƠNG 14
Long đông tịch tuyết, Tiễn Tình trong cốc nhất phái ngân bạch, suối nước róc rách vô tận. Đã không còn tiếng ve kêu ngày hè, ngược lại có vẻ nhất phái tịch liêu.
16 CHƯƠNG 15
Ly Trinh sửng sốt, sắc mặt nhịn không được lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, lá gan vật nhỏ này thực không nhỏ, còn muốn lợi dụng mình? Vừa định nói chuyện, nhấc đầu lại thấy Phong Tuyết Nguyệt ánh mắt hồng hồng, biểu tình u oán.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không, Trọng Sinh
Số chương: 112