1 Ngưu Lang từ nhỏ đã có thể dễ dàng thấy được tương lại tướng mạo sẽ sánh bằng Phan An, phong lưu phóng khoáng. Rất nhiều nữ hài đều thích len lén nhìn hắn, rất nhiều nam nhân cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, cắn cọng lúa.
2 Ngưu Lang rời nhà được con bò già dẫn dắt tới một chỗ, chỗ đó có một căn nhà tranh rất nhỏ rất rách nát. Ngưu Lang chỉ vào căn nhà tranh đó “Đây là tài sản riêng của ngươi?” Con bò già gật rồi lại lắc đầu.
3 Tới lúc xảy ra vụ án còn dư dả thời gian. Ngưu Lang thân là động vật giống đực bình thường đã trưởng thành, đối mặt với một con bò già đã bị thiến, hắn tuyệt đối là không đủ thỏa mãn.
4 Chi Lữ rất căm tức, dám thượng ta? Hừ hừ, lão tử phải cho ngươi mang thai! (trọng điểm không phải cái này mà, không phải đã ám chỉ ngươi trời định là thụ sao?) Khí thôn sơn hà “Phật sơn vô ảnh cước!” một phát vào bên cạnh sườn.
5 Sáu vị tiên nữ tỷ tỷ thấy cảnh thật thì hóa đá trong gió. Lục tỷ khóc không ra nước mắt, run rẩy chỉ vào căn nhà tranh và con bò đang ăn cỏ “Xe bò?… Nhà tranh?” Ngưu Lang dàn xếp cho Chi Lữ xong thấy sáu tỷ tỷ như thể trúng tà, cười rất chất phác “Đúng vậy.
6 “Yên tâm đi, chim cánh cụt mẹ đẻ trứng, chim cánh cụt cha ấp trứng mà. ” Ngưu Lang nói nghiêm trang. Chi Lữ liên tục lui về sau. Ngưu Lang cười vỗ về lão bà nhà mình đi nghỉ ngơi, Chi Lữ hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra mà phải đi nghỉ ngơi.
7 Toàn bộ thế giới đều biết Ngưu Lang Chức Nữ kết hôn sinh con, hơn nữa có hai căn biệt thự, dẫn đầu giai cấp nông dân thường thường bậc trung, trên con đường nông dân hạnh phúc an khang.
8 Đại tỷ: “Ngưu Lang kia cũng hơi quá đáng! Sao có thể không cho bảo bảo ăn hả?” Ngưu Lang: “Vợ ta không phải nữ, sao có thể cho ăn?” Nhị tỷ: “Ai nói không thể cho ăn? Có biết thứ hay ho đó để làm gì không? Hegel đã nói ‘Cái gì tồn tại thì hợp lý’.