1 Hà Bật Học quay đầu qua, cùng lúc cảm thấy sửng sốt, vội vàng tháo kính đen. Cậu vừa rồi không phải bị hoa mắt đó chứ? Như thế nào giống như nhìn thấy vài sợi tóc phất phơ tung bay ngoài cửa sổ xe vậy.
2 Mái tóc ngắn mất trật tự thò ra khỏi chăn, Hà Bật Học ưm ưm ư ư duỗi lưng. Từ khi Ân Kiên giải quyết vị nữ quỷ tiểu thư kia, Hà Bật Học qua được vài ngày an lành thoải mái, tuy rằng chương trình bị ngừng, nhưng chương trình mới đang trong vòng đàm phán, cuộc sống tốt đẹp đến mức cậu sắp rên lên được rồi.
3 Tiếng chuông cửa dồn dập như đòi mạng điên cuồng vang lên, Ân Kiên tức giận giật cửa. Kẻ thô lỗ, vô văn hoá dùng sức nhấn chuông cửa như vậy không có người thứ hai, duy nhất chỉ có Ân Lâm.
4
Shinohara Aso nhả một ngụm khói, nhíu nhíu mày, hoài nghi dịch vị đang cuồn cuộn của mình có phải là ảo giác?
Aso nhậm chức quản lý bệnh viện Kanto, tự nhận là một người phụ nữ đã tôi luyện thành sắt thép.
5 Trời xanh, mây trắng, thời tiết phía Nam Đài Loan nóng bức đến làm cho người ta thật không thú vị. Ân Lâm trốn ở dưới cái ô liều mạng xoa kem chống nắng, cô vẫn mãi không hiểu, trời nóng nực chạy dưới ánh mặt trời để cho nó nướng có cái gì hay để chơi? Bất quá, oán giận vẫn kệ oán giận, cô vẫn là đi theo đến đây.
6 Chiếc xe du lịch màu trắng bạc chạy như bay trong con đường núi chật hẹp, Hà Bật Học thoải mái mà ngâm nga, thỉnh thoảng lại trêu bé mèo đen gối trên đùi cậu.
7 Bút máy rót máu chó đen cùng chu sa chính là một lá bùa trên có khắc từng dòng chữ quỷ dị, có trước một đống kinh nghiệm, thân là thiên sư, cư nhiên bị quỷ quái đuổi chạy, Ân Kiên những ngày gần đây chăm chỉ khiến Ân Lâm có chút phản ứng không kịp, hắn vốn có tư chất tự nhiên cao, trong thời gian ngắn vài ngày, chú ngữ, đạo thuật hắn bù lại còn hơn người thường khổ cực tu luyện vài năm.
8 Sân trong Đài, vài người đàn ông đang chiến đấu hăng hái cùng xe chở hàng, Bobcats (xe ủi nhỏ) tạm thời bị hỏng, mọi động tác đều phải dựa vào sức người để hoàn thành, hóa ra lượng hàng hóa cần dỡ xuống xe lại gay go như này.
9 Hà Bật Học kêu thảm thiết, cửa chính sập lại thật mạnh, Hà Sĩ Vĩ kinh ngạc, tất cả đều xảy ra trong nháy mắt, Ân Kiên nhướn nhướn mày, sau khi quen Hà Bật Học, vị thiên sư hắn tựa hồ càng ngày càng bất lực, yêu ma quỷ quái gì cũng dám hiện trước mắt hắn.
10 Trước quầy bán đồ trang trí thủy tinh, không khí có vẻ rất khác, đám khách qua lại ai cũng không khỏi quay đầu liếc xem một cái, cảnh thì đẹp, nhưng sóng mắt kích động qua lại có vẻ quỷ dị.
11 Tiếng nước nhỏ giọt, một giọt, hai giọt, còn cả mùi máu tươi? Đây không phải tiếng nước nhỏ giọt, mà là máu rơi? Bốn phía đều tối đen, cả người đau đớn lan tràn, thở dốc nặng nề, tiếng cười quỷ dị, đột nhiên một cơn đau, Ân Kiên mở mắt bừng tỉnh.
12 Tiếng nhạc khẽ du dương, những vị khách quen thuộc đang thưởng thức không gian riêng tại một nhạc quán Nhật Bản, ngồi ở góc tối 2 đôi nam nữ đang thấp giọng nói chuyện với nhau, đây thật là một nhạc quán mỹ lệ, tôn nghiêm nha.
13 Mưa to, nước chảy róc rách nương theo cửa sổ tầng trệt chưa đóng mà hắt vào, trong phòng chiếc sô-pha phủ vải trắng, toàn bộ ẩm thấp lạnh lẽo, làm mọi thứ trở nên nồm ẩm dinh dính mà khó chịu.
14 Tất tất tất tất!!!!!!!!!! Xe container chậm rãi lui vào bến tàu, một thân tây trang hàng hiệu Ân Tư nhàn nhã nhìn đám công nhân đang bận rộn, Lục trầm mặc đứng ở bên cạnh hắn.
15 Chiếc xe thời trang màu đen tiến dần vào tầng hầm rồi tìm chỗ đỗ ngay ngắn, Ân Lâm đá mở cửa xe mang theo túi lớn túi nhỏ, kẹp dưới nách là một hộp đựng đầy thuốc lá bước nhanh đến cửa thang máy.
16 Hương bạc hà tỏa ra thoang thoảng, kem cạo râu mát lạnh bám trên mặt Ân Kiên, lưỡi dao lam sắc bén trượt từ má xuống cằm, đôi mắt màu xám khẽ liếc về phía góc, hàng lông mày anh tuấn rốt cục nhịn không được cau lại.
17 Trên tấm gương phản chiếu hình ảnh một người đang dào dạt hạnh phúc, cô gái trẻ tuổi tràn đầy ý cười, váy cưới trắng thuần khiết, kết hợp với chiếc vương miện tinh xảo làm tôn lên vẻ đẹp diễm lệ đang ẩn dưới lớp áo cưới ngọt ngào, đôi lông mi dài khẽ chớp chớp, mắt to long lanh thủy chung quan sát hình ảnh một người khác đang phản chiếu trong gương, cô đang từng bước biến giấc mơ của mình thành hiện thực, chỉ mấy ngày nữa thôi cô sẽ không còn là Cam tiểu thư nữa, mà là Hà phu nhân.
18 Phát hiện ra thời điểm hiện tại cũng không được coi là sự thật, những cảnh kinh khủng xuất hiện lần nữa trước mắt, tất cả đều là một cảm giác hoang đường.
19 Những thứ kỳ lạ màu trắng nhũ, mùi tanh hôi, Hà Bật Học hiện thực và ảo giác chập lại cùng một chỗ, thật giống như ác mộng tỉnh lại vẫn là ác mộng, muốn tránh thoát lại không thể nào tránh thoát, thân thể, tinh thần đồng thời suy sụp.
20 Chen chân vào đá đá "chàng" thiên sư ngủ đến quên trời quên đất, Ân Tư không thể tin được trông như thế kia mà cảnh giác kém một cách kinh hoàng, dưới tình huống thế này cũng có thể ngủ được.