1 Kasumi quan sát người đàn ông trước mặt, lòng thầm cám ơn chiếc mặt nạ đã giấu đi sự khó chịu của cậu.
Vậy ra đây là ngài Luther Hatcher-Rosque danh tiếng lẫy lừng?
Quá đỗi bình thường.
2 “Cậu định ăn thế nào đây?” Luther lơ đãng hỏi.
Ngày hôm kia họ đã di chuyển từ con tàu đang đi sang một con tàu nhìn như thể sắp đi đánh nhau đến nơi – gỗ sẫm màu, buồm đen kịt.
3 Vừa nghe tiếng cửa mở, Kasumi lập tức buông áo và chụp lấy con dao.
Nhận ra Luther, cậu nhẹ người và đặt vũ khí xuống trở lại. Nhặt lại đồ rơi trên sàn, cậu tròng nó qua đầu và nhanh chóng buộc dây, xong xỏ vào chiếc áo khoác đen cộc tay vừa khít.
4 Đêm không trăng.
Kasumi xem đó là điềm lành.
Hy vọng là đủ lành để bù vào chỗ tên đại ngốc Luther. Nghĩ đến hắn là khó chịu nên cậu vội chỉnh trang lại y phục, kiểm tra lần nữa tất cả dây, túi, và vũ khí trên người.
5 Kasumi chưa bao giờ nghĩ có một ngày cậu sẽ ghét đất liền.
Sau mấy tháng ròng lênh đênh trên biển cả, cậu không mong gì hơn là được đặt chân lên mặt đất cứng cáp.
6 Isaac thấy đóng vai một quý ông giàu có lười biếng kể ra cũng thú vị.
Làm hải tặc hào hứng hơn, nhưng làm một quý ông cho hắn thời gian và quyền lợi tận hưởng phú quý mà tháng ngày hải tặc đem lại.