1 "Tư Kỳ, Phó A Bảo đối với cậu thật đúng là không còn lời nào để nói, cậu thật sự không cân nhắc chia tay với Lưu Lực? Nếu như y phát hiện cậu bắt cá hai tay thì xong rồi.
2 Phó A Bảo cùng Hà Tư Kỳ mấy người ăn cơm tối xong liền từng người trở về, vốn là Hà Tư Kỳ muốn đề nghị tới bar, thế nhưng mới ra tới cửa lớn phòng ăn Phó A Bảo lên đường: "Tư Kỳ, anh sau đây có việc muốn về nhà trước, các em đi chơi đi.
3 Sắp tới ngày mồng 1 tháng 5, cũng chính là ngày Trịnh Cảnh Đồng tụ tập với đồng học, y đặt nơi tụ tập là làng du lịch ôn tuyền rất nổi danh ngoại ô thành phố A, hơn nữa đặt đồ ăn hai ngày đêm, ăn ở chơi bời bao hết, đồng thời hoan nghênh mang theo người nhà tham gia.
4 Hành trình buổi tối của Phó A Bảo cũng giống như Trịnh Cảnh Đồng, tắm ôn tuyền xong ăn tối, cao hứng liền uống nhiều, Lưu Lực cùng Trương Đại Vĩ hai tên nam sinh liền đem cậu dìu về phòng, bật điều hòa đàng hoàng cho cậu xong tắt đèn.
5
"Anh sẽ chịu trách nhiệm với em" câu này vừa nói ra khiến Phó A Bảo triệt để Sparta rồi!
(Sparta là tên một xứ theo chủ nghĩa quân phiệt và thành bang này chẳng khác gì một trại lính, với những chiến binh hết sức tinh nhuệ.
6 Trịnh Cảnh Đồng không tìm được Phó A Bảo là có nguyên nhân, bởi vì Phó A Bảo căn bản cũng không có ở làng khu lịch, đã xảy ra loại chuyện đó còn có tâm tư đi nghỉ, vậy cũng thực sự là thần tiên rồi.
7 Trịnh Cảnh Đồng là một người khá nghiêm túc và thật lòng, cũng không phải nói vẻ mặt của y nghiêm túc, lúc nên cười vẫn cười, nghiêm túc chỉ là ở phương diện thái độ xử sự, bất kể là trong công việc hay là trong cuộc sống, cơ hồ mỗi một việc y đều có nguyên tắc của mình, cho dù là một chuyện rất nhỏ bé, cũng đều nghiêm túc đối đãi, tuyệt không qua loa.
8 Từ sau chuyện phát sinh ở làng du lịch Phó A Bảo vẫn rất u buồn, vì thân thể đau mà u buồn, vì mình được hoan nghênh mà u buồn (=))))))))))), lại vì mình bị thiệt thòi mà u buồn, còn là vì làm thế nào để vạch trần "Bộ mặt thật" của Trịnh Cảnh Đồng mà u buồn.
9
"Xuất quỹ" theo căn cứ chính xác là lấy được, nhưng Trịnh Cảnh Đồng vẫn chưa xác định chắc chắn, nữ nhân kia rốt cuộc có phải bạn gái Phó A Bảo hay không, y chỉ là nhìn thấy 2 người cùng nhau ăn cơm, nhưng khi đó cũng không có hành động thân mật nào a, có thể chỉ là bạn bè bình thường?
(Xuất quỹ trong câu này không có ý nghĩa là come out mà chúng ta hay nghĩ đâu ạ, xuất quỹ trong câu này mang ý nghĩa là lăng nhăng.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trịnh Cảnh Đồng hẹn Phó Trạch Văn tới một quán bar tư nhân, điều kiện chỗ này cũng được, thành phần tri thức chiếm đa số, âm nhạc cũng đều rất nhẹ nhàng, không quá ầm ĩ, rất thích hợp để nói chuyện, tình nhân cũng rất nhiều.
11
Phó A Bảo tiêu hóa hồi lâu mới hiểu được những lời Hà Tư Kỳ nói là có ý gì, cậu và người khác không giống nhau, ngươi khác có thể cảm thấy Hà Tư Kỳ đang nói dối, nhưng cậu cực kỳ tin, trong lòng cậu nghĩ, ai có thể tùy tiện viết truyện cười như vậy, come out rất có xu hướng sao?
Hà Tư Kỳ nói cái có nào cũng không được, cô thích nữ nhân thì Phó A Bảo còn có thể có cách gì, cũng không thể chuyển giới đi, cậu còn lâu mới yêu tới trình độ đó.
12 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phó A Bảo luôn cảm thấy gần đây không thoải mái, luôn có cảm giác muốn ói, có điều chỉ là có chút, cũng không phải quá nghiêm trọng, không ảnh hưởng tới sinh hoạt hàng ngày, cậu cũng không yên tâm, bởi vì còn có một tuần nữa là thi học kỳ, đang bị Phó Trạch Văn túm lấy ôn tập đây.
13
Phó A Bảo nhìn thấy Trịnh Cảnh Đồng liền bắt đầu cau mày, sau đó cậu phát hiện mình có chút buồn nôn.
Tên sắc ma này quả nhiên rất đáng ghét a, trong lòng mình không ngừng chán ghét y, thân thể liền có phản ứng lớn như vậy, cái này gọi là gì nhỉ, cái này gọi là nhất tâm đồng thể! ( tác giả: ←_← thành ngữ này không phải dùng như vậy) (mị không hiểu thành ngữ TQ lắm nên không hiểu tác giả đang muốn nói đến câu nào)
Trong chốc lát Trịnh Cảnh Đồng đã tới trước mặt bọn họ, "Thúc thúc a di mọi người tới rồi.
14 Hạ Tình thấy dáng vẻ Phó A Bảo thật sự là không thích hợp, vì thế liền đứng ngoài hành lang chờ, không uống rượu nhưng vẫn muốn ói, hơn nữa đã chừng mấy ngày, vừa hỏi bệnh trạng, cũng không giống như bị bệnh đau dạ dày hay viêm gan, xác thực rất giống nôn nghén.
15
Mang thai? Nôn nghén?
-_-||
Phó Trạch Văn hắc tuyến không thôi, "Khiếu hài hước của cậu cũng thật là cao giống như trước đây. " Hạ Tình quả nhiên vẫn là Hạ Tình kia, Hạ Tình trước đây cũng rất thích đùa giỡ, cả ngày đều cười híp mắt.
16
Trong phòng yên lặng một hồi, qua một hồi lâu Phó Trạch Văn hỏi Trịnh Cảnh Đồng: "Cảnh Đồng, kiểm tra cho A Bảo còn chưa ra?" Hắn nghĩ lại, ý nghĩ vừa rồi của mình rất não tàn, đây nhất định là báo cáo kiểm tra của bệnh nhân khác, tại sao có thể là A Bảo nhà bọn họ, A Bảo nhà bọn họ là nam!
"Ách.
17
Mang thai?
Trong phòng yên lặng như tờ, Phó Trạch Văn hít sâu một hơi nỗ lực để cho mình bình tĩnh, cách một hồi lâu mới mở miệng nói với Lưu Việt: "Ngươi lặp lại lần nữa?"
Lưu Việt kỳ thực rất căng thẳng, hắn luôn cảm thấy người trước mắt này trạng thái tinh thần không đúng lắm, "Ách.
18
Người ở hiện trường tiệc rượu bên kia cũng đã đến đông đủ, thế nhưng Trịnh Cảnh Đồng vẫn chưa có xuất hiện, người nhà họ Trịnh đều vội muốn chết, nhân vật chính chưa tới còn làm tiệc sinh nhật cái gì a!
Nghe con gái Hạ gia nói là tiểu nhi tử của Phó gia không thoải mái đi bệnh viện, Cảnh Đồng nhà bọn họ liền cùng đi theo.
19
"Con nói ai mang thai? Con lặp lại lần nữa. " Vu Thư cảm thấy lỗ tai mình khả năng xảy ra vấn đề.
"A Bảo, Phó A Bảo, con trai bé của Phó gia. " Trịnh Cảnh Đồng dưới ánh mắt nóng bỏng lặp lại một lần, "Hài tử là của con.
20
Kết hôn?
Trịnh Cảnh Đồng không nghĩ tới tư tưởng mẹ mình đã cởi mở như vậy!
Bởi vì Vu Thư vẫn đốc thúc Trịnh Cảnh Đồng kết hôn, còn thay y đem Đổng Mạn gọi tới nhà rồi, vì thế Trịnh Cảnh Đồng trước còn cảm giác chuyện của mình và Phó A Bảo quá nửa sẽ phải chịu cản trở, cũng không nghĩ tới không chỉ không chịu bất kỳ cản trở nào, mẹ y còn dự định làm thần trợ công!
"Không sai không sai, cái này có lý, xác thực phải kết hôn!" Trịnh Trí Viễn phụ họa nói, "Không kết hôn không bảo đảm a, là không hợp pháp, ở chung phi pháp cái gì, nhà chúng ta không cổ hủ, không ảnh hưởng nhiều!"
Trịnh Cảnh Đồng: ".