1 >>>[Hacker] Ta lại tới đây!!
>>>[Tiểu Bạch] Sao bạn cứ tùy tiện ra ra vào vào máy tính của mình vậy?
>>>[Hacker] Ngươi có thể trang bị tường lửa.
>>>[Tiểu Bạch] Trang bị tường lửa thì bạn sẽ không vào được nữa sao?
>>>[Hacker] À không, ta chỉ là muốn tăng thêm chút lý thú, khống chế máy tính của ngươi như thế này cảm thấy rất ngu ngốc.
2 Duẫn Hạo là một tay hacker.
Ngày nay, một người chỉ cần biết cơ bản là đã có thể dùng máy tính mọi nơi lên mạng vàít nhất từng mở QQ[1] tán gẫu một lần, gõ đôi dòng trò chuyện gì đó.
3 Dưới sự trợ giúp của Duẫn Hạo, cấp bậc của Tiểu Bạch nhanh chóng thăng tiến, cậu ta dần cũng mất đi hứng thú với game online, chuyển sang nghe nhạc. Duẫn Hạo tìm được mấy cái trạm, kéo những ca khúc do ca sĩ Tiểu Bạch yêu thích trình bày xuống cho cậu.
4 “Vẫn không thể lên được sao? Tiểu Lục gọi điện giục mình rồi này. ” Cậu trai xinh đẹp vừa mới tắm xong ngồi xuống trước máy tính đánh máy hỏi.
“…” Kỳ thực Duẫn Hạo cũng đã nghe thấy khi Tiểu Bạch nói chuyện rồi, cô gái kia rõ ràng thật sự nóng ruột.
5 Chỗ ở của Tiểu Bạch là một khu xa hoa có tiếng, Duẫn Hạo toàn thân ăn mặc đơn giản qua lại nơi đó, cảm thấy có chút không tự nhiên, kỳ thực đương nhiên là không ai chú ý đến gã.
6 “Chào ngài, đây là phòng máy tính. ”
“Trưởng phòng Duẫn có ở đó không? Đây là phòng chủ tịch, máy tính hư rồi. ”
“Có, lập tức cho người đến xử lí.
7 Tiểu Bạch họ Bạch, đương nhiên đó cũng không phải nguyên nhân cậu ta bị gọi là “tiểu bạch”, hai chữ ngày dễ nhận thấy có dựa vào bề dày lịch sử.
Thì đó chính là ── Tiểu Bạch là “điện bạch”, “điện bạch” hoàn toàn, hàng thật giá thật.
8 Một ngày nọ, văn bản tự động mở ra, Tiểu Hắc đánh máy: “Khà khà, vừa nãy ta làm một chuyện rất thú vị. ”
Tiểu Bạch rất ngạc nhiên: “Chuyện gì?”
“Ta lên diễn đàn đăng bài.
9 “… Tiểu Bạch. ”
“A?”
“Khi có tiền nhớ mua một cái tai nghe và ống nói, ta thực sự không muốn nhìn thấy ghép âm của ngươi nữa…”
“Cắm vào là có thể dùng, thật tiện lợi a.
10 Tiểu Hắc tức giận.
Tiểu Hắc không hiện lên.
Tiểu Bạch rất đau lòng, hậu quả không quan trọng.
Chờ lại chờ thực sự đợi không được, vì thế chủ động xuất quân.