1 Học đệ thần mã chán ghét nhất!
学弟神马的最讨厌了!
85
Tác giả: Vũ Điền Quân
Thể loại: Hiện đại, hoan hỷ oan gia, võng văn, thầm mến, niên hạ, HE
Nguồn: Hủ giới
Edit: Tiểu Lâm
Văn án:
Trong đời thực là bình tĩnh mặt than nhân sinh *** gia học đệ x phong tao có chút tiện phế sài học trưởng
Trên internet là lãnh diễm cao quý đại thần tác giả x hậu cung ngựa đực tiểu hoàng thư tác giả
——
Nhân sinh *** gia (人生淫家): bạn thật sự không biết từ này, ai biết chỉ giáo với QAQ
Nhân sinh *** gia là từ đọc đồng âm với cụm từ “Nhân sinh doanh gia” có nghĩa là nhân sinh người thắng… Chỉ những người giỏi giang và thường đạt được những thành tựu trong cuộc sống mà người khác chỉ có nước ngưỡng mộ nhìn lên.
2 CHƯƠNG 1
Mỗi người khi còn sống, đều sẽ gặp phải một hai địch thủ.
Mà Địch Nam nhất định xác định cùng khẳng định, Mạc Tư Lâu chính là địch thủ lớn nhất trong cuộc đời cậu.
3 CHƯƠNG 2
Hài lòng đem chương mới vừa viết xong gửi đi, Địch Nam loi nhoi mở ra một diễn đàn cho tác giả của Trung tâm, bắt đầu chọc phá.
Trong diễn đàn này, ngoài đại thần chính là tiểu thần, trừ tiểu thần chính là đại thần.
4 CHƯƠNG 3
Năm phút sau, Địch Nam trầm mặc nhìn dãy số lẳng lặng nằm trong phần tin nhắn cùng với câu nói tặng kèm của học muội —— Cảm ơn học trưởng~ Học trưởng, anh là người thiệt tốt ^^…Trong lòng cậu nghĩ hay là đập di động nha chắc nên đập di động nha hẳn là phải đập di động nha…
Người tốt…Muội ngươi người tốt!
Ông đây muốn làm người xấu!! Người xấu!!
Cậu hung hăng giơ di động trong tay lên…lại chậm rãi buông xuống…Quả nhiên vẫn là tiếc nuối không đập được a TAT…
Vì thế cậu đầy mặt thâm cừu đại hận trở về trước máy tính, đăng lên một câu trên diễn đàn ——
Vương Bất Lưu Hành: bị em gái mình thầm mến gửi cho số điện thoại tình địch, còn bị bảo đi hỏi giùm xem hắn thích loại con gái nào, các ngươi chịu nổi không! QAQ
Đám nam nhân tịch mịch trong diễn đàn rất nhanh liền sôi trào.
5 CHƯƠNG 4
Gửi xong tin nhắn, Địch Nam mỉm cười đầy tà ác nhìn màn hình di động, nhưng mà đợi mấy phút đồng hồ, di động vẫn chẳng có động tĩnh gì…
Địch Nam tức giận một chút, đản đau rất nhiều…Tự nhiên lại chơi trò đóng vai thế này…
Hơn nữa, hơn nữa mấy tin nhắn kia hình như đều được cậu gửi từ một số di động a…Nếu thế chắc chắn mình bị coi như là tên lừa đảo rồi…Địch Nam đưa tay gãi gãi mớ tóc lộn xộn trên đầu, diễn đàn nằm ở góc phải màn hình vẫn kêu tích tích không ngừng.
6 CHƯƠNG 5
Trong đầu Địch Nam lúc này chỉ quanh quẩn vài chữ ——
Cmn!!!!!!!!!!!!!!!!
…Hình tượng của cậu! Hình tượng học trưởng nghiêm túc đứng đắn lãnh diễm cao quý của cậu! Bị huỷ toàn bộ! Huỷ!
…Được rồi, thiệt ra cậu vẫn luôn không có mấy thứ kia.
7 CHƯƠNG 6
Pha xong mì ăn liền Khang sư muội vị thịt dê dưa chuột mới ra, Địch Nam bưng dĩa trở lại màn hình máy tính nhìn chuyên mục của Mạc Phụ Tư Lâu.
8 CHƯƠNG 7
Ngày hôm sau, Địch Nam bị một cuộc điện thoại đánh thức. Trước đó, cậu đang mơ một giấc mộng vĩ đại.
Bối cảnh trong mộng là thế giới tu chân, cậu là một thứ tử bị mọi người khinh thường, sau khi ngậm đắng nuốt cay đã chiếm được Ấn Độ thần du có thể cứu vớt thế giới.
9 CHƯƠNG 8
Đem diễn đàn của Trung tâm tắt đi, Địch Nam đang muốn biết chuyện gì đã xảy ra, liền bò theo đường link kia, nhìn đến bài post lúc 9 giờ tối hôm qua giờ đã có hơn 1000 bình luận…nhóm fan của đại thần đúng thiệt là đáng sợ!!! Thế này thì một tên chỉ có sức chiến đấu 0.
10 CHƯƠNG 9
Mạc Tư Lâu dùng tay phải giơ chiếc dù gấp lên, cẩn thận che mưa cho con mèo nhỏ, ngẫu nhiên cũng có mấy hạt mưa nghịch ngợm nhẹ nhàng len vào, làm ướt vài sợi tóc hai bên tai của cậu ta.
11 CHƯƠNG 10
Hôm nay là sáng sớm cuối tuần.
Địch Nam thiệt hiếm có mà thức dậy trước mười hai giờ, ngồi trên ván giường nghiêm túc tự hỏi một vấn đề.
12 CHƯƠNG 11
Địch Nam không hiểu mô tê gì, đành bò theo đường link Đông Hán Nhất Chi Hoa vừa gửi.
Cái tiêu đề máu chảy đầm đìa làm tâm can cậu cũng run lên…
Cậu cố gắng kiềm chế tâm tình mà xem tiếp, nhìn thấy nội dung bài post đầu, đầu óc nổ tung một tiếng, trống rỗng.
13 CHƯƠNG 12
Cuối cùng, tuy rằng Địch Nam mười phần đều không muốn, vẫn đồng ý lời nhờ vả của học muội.
Cậu lấy lí do đây là sự quan tâm mà học trưởng dành cho học muội, mới không phải cậu đáp ứng là vì học muội đã hứa hẹn sẽ mời đi ăn cơm gì gì đó.
14 CHƯƠNG 13
Dây thần kinh não trong đầu Địch Nam “pặc pặc” hai tiếng liền đứt sạch.
Mạc Tư Lâu, cậu ta…cậu ta gọi cậu là đại nhân?
Không, không, đây không phải điểm quan trọng! Quan trọng là…Cậu ta biết cậu là Giang hồ cuồng thư sinh…Còn bảo mình trở về lấp hố…
Như vậy, như vậy…Chẳng lẽ Mạc Tư Lâu = Mạc Phụ Tư Lâu = Đại Bối Kỳ Mộc?
Địch Nam liền dại ra trong nháy mắt.
15 CHƯƠNG 14
Tiếp theo chính là một buổi chiều bận rộn.
Uống xong giọt nước cuối cùng trong chai, Địch Nam ngửa cổ nhìn mặt trời trên đỉnh đầu rồi âm thầm rơi lệ.
16 CHƯƠNG 15
Một bữa cơm gồm một người không ngừng tìm kiếm đề tài, một người lãnh đạm ứng đối cùng một người vô tri vô giác mà ăn cuối cùng cũng đã xong.
17 CHƯƠNG 16
Hôm sau, khi thức dậy, Địch Nam bình tĩnh nhìn trần nhà ba phút.
Cậu đêm qua…
Lại mơ thấy học đệ.
Hơn nữa nội dung giấc mơ…quả thiệt là không thể nói ra được…
Lần này chi tiết trong mộng đều rõ ràng hơn so với mấy lần kia…Rõ ràng đến mức khiến người ta nghi ngờ đây có phải là mơ không…Nhưng mà đây quả thực chỉ là một giấc mơ thôi.
18 CHƯƠNG 17
Đông Hán Nhất Chi Hoa: Nani?!!!
Bá khí trắc lậu: Nani?!!!
Tư thâm lão trung y: Nani?!!!
Ngàn dặm chi ngoại đoạt nhân trinh tiết: Nani?!!!
Ngực có đại chí: Nani?!!!… Tuy rằng không biết chuyện gì nhưng mà vẫn là nên giữ đội hình a
Vương Bất Lưu Hành: ừ, là thế đó
Vương Bất Lưu Hành: tui cong triệt để rồi
Đông Hán Nhất Chi Hoa: …
Bá khí trắc lậu: …
Tư thâm lão trung y: …
Ngàn dặm chi ngoại đoạt nhân trinh tiết: …
Ngực có đại chí: … Bây giờ xem như đã hiểu sơ sơ chuyện gì xảy ra nhưng mà có ai nhào vô giúp tóm tắt điểm chính nãy giờ không?
Vương Bất Lưu Hành: tui bây giờ đã không còn viết truyện nữa, cũng không nên ở lại diễn đàn này
Vương Bất Lưu Hành: nếu mấy người chén ghét gay…tui có thể rời diễn đàn ngay
Thời điểm Địch Nam gõ chữ, không có khả năng không cảm thấy gì trong lòng…Cậu lăn lộn ở diễn đàn này cũng lâu rồi, không thể không có cảm tình với mấy người này, tuy rằng đây là một đàn thối mồm lại thích chọc ghẹo cậu, nhưng mà cậu vẫn luyến tiếc khi phải rời đi…
Nhưng mà, tuy rằng trước đó thái độ của người trong diễn đàn với tình huống của cậu là rất vô tư, bọn họ cũng không có chút gì chán ghét với gay…Nhưng Địch Nam cũng biết cậu không nên ở lại đây, nguyên bản diễn đàn này là nơi các tác giả đại thần của Trung tâm dùng để giao tiếp, bút danh Vương Bất Lưu Hành ngày xưa của cậu còn có thể miễn cưỡng coi là một cái tên có tiếng tăm.
19 CHƯƠNG 18
“Học học học học học học đệ cậu là đang đang đang đang đang nói đùa ha…”
Lắp bắp cái gì, run rẩy cái gì, mới không phải là do cậu đang kích động đâu!!!
“Không phải.
20 CHƯƠNG 19
Vì thế, Địch Nam liền trở lại nơi nhìn thấy Mạc Tư Lâu cho mèo con ăn lần trước.
Vẫn là tàng cây mộc miên đó, nhưng mà giờ đây thời tiết đã thay đổi, một mảnh hồng rực chỉ còn lại cành lá xác xơ.