1
Ron đang ngủ đến trời đất đen kịt thì cảm thấy một nguồn sức mạnh đang dùng sức lay động bờ vai của hắn, âm thanh một người phụ nữ vừa lo lắng vừa hốt hoảng được vang lên bên tai: “tỉnh dậy đi, Ron, mau tỉnh dậy đi!!”
Ron dùng chăn che đầu ngủ tiếp, cuộc đời này hắn hận nhất là mình đang ngủ thẳng giấc thì bị người đánh thức.
2 Có lẽ tất cả những thứ này chỉ nên là một bản nhạc đệm, Ron và Kate cũng không có giao tình thân mật đến mức phải gặp nhau chào tạm biệt, đặc biệt sẽ không thể xảy ra những chuyện tương tự như vậy sau đó.
3
Ron về đến nhà liền đem quần áo đến tiệm giặt là, sau đó trở về ngã xuống giường đánh một giấc ngủ say.
Có lẽ bởi vì chuyện vừa mới xảy ra, lúc hắn nhắm mắt lại rơi vào bóng tối thì trong đầu liền hiện lên hình ảnh người cảnh sát kia, y ngồi đối diện, đang nói chuyện với hắn.
4
Jeffery đang chuẩn bị thủ tục ly hôn, cuộc hôn nhân giằng co kéo dài bốn năm rốt cục cũng đi vào kết thúc.
Kate chuyển tới nhà trọ của một người bạn, cô nói rằng chỗ đó cách nơi làm việc gần hơn, đối phương xuất ngoại, cũng cần cô hỗ trợ trông coi nhà ở.
5
Jeffery nhận được điện thoại, thằng nhóc tối hôm qua tóm được giờ đã bỏ trốn.
Sáng sớm hôm nay, địa phương nơi giam giữ nghĩ phạm đã xảy ra hỏa hoạn, vì vậy lực lượng cảnh sát đem hắn chuyển sang một chỗ khác giam lại, trong quá trình di chuyển đã xảy ra tai nạn xe cộ, một chiếc xe va chạm vào mặt sau đuôi xe, tài xế chết ngay tại chỗ, lúc cảnh sát chạy xe tới hiện trường thì trong chiếc xe giam giữ phạm nhân đã không còn một người.
6
hung thủ đứng ngoài cửa hý hoáy quần lót, tựa như đối với phát hiện này hết sức hài lòng.
Jeffery nghĩ, này nói không chừng sẽ là cơ hội cho bản thân sửa chữa sai lầm__ y vẫn luôn không biểu lộ ra chính mình sợ hãi, mà chiếc quần lót trong túi lại càng phù hợp với xác định của mình trong lòng Sifu De “đồ điếm”
Một đồ vật lạnh như băng rơi xuống bên chân: “đem tay phải của mày còng ở đường dẫn ống sưởi kia.
7
Thời gian làm việc của Ron phần lớn vào buổi đêm, sau khi rời đi bệnh viện, hắn trực tiếp đi tới địa bàn của gia tộc, là một quán bar thoát y vũ.
Michael ngồi ở chỗ sáng hơn một chút, hững hờ trở người xem báo, đối với một người đồng tính luyến mà nói, được sắp xếp vào một môi trường công tác thế này là một việc tương đối không nhân đạo, Ron đối với mấy người đàn ông thấy cả mạch máu đang nhảy múa trên sàn thực sự một chút hứng thú cũng không có, nói theo cách của Michael, nếu nói Ron đến xem một đống đàn ông ẹo tới ẹo lui thì sẽ có cảm giác bây giờ của hắn, cho nên cũng không trách Michael trước một nhóm em gái lõa thể có thể mặt không đổi sắc xem báo.
8
Mười hai giờ đêm, toàn bộ cục cảnh sát tràn ngập trong không khí mùi cà phê nồng nặc với từng ánh mắt mệt mỏi thức trắng đêm.
Downer cầm một hộp bánh ngọt hình vòng tròn đi tới trước mặt Jeffery hỏi y có ăn không, Jeffery bảo ăn rồi cầm lấy một chiếc.
9
Buổi tối hôm đó, gia đình bị hại thứ năm xuất hiện.
Bọn họ vốn là một gia đình có cuộc sống sinh hoạt mỹ mãn tuyệt vời với tương lai tương sáng, nhưng rồi cứ như vậy bị dính một kết cục nhuốm đầy máu tanh, nó khiến cho mọi người chỉ nhìn bức ảnh thôi cũng khó có thể chịu đựng được.
10 Trong suốt quá trình lái xe về nhà, cánh tay của Ron đều không ngừng run lên, hắn dùng tất cả lực chú ý nhìn chằm chằm con đường phía trước mới nhịn được ý nghĩ muốn đem xe tấp bên lề đường hoặc xoay bánh lái lái xe trở lại.
11
effery mơ về lúc còn nhỏ, người cha đang đánh đập y.
Mà xa xa, mẹ đang nhìn lại, ánh mắt bà tê dại lạnh lùng chẳng khác gì y đang ở một hành tinh khác hay y căn bản không tồn tại, vĩnh viễn không có bất kỳ sự giúp đỡ bẩn thỉu nào.
12 Điện thoại di động vang lên, Jeffery căn bản không có cách nào đi tiếp nó, bản thân chỉ có một phần tâm. Ron nhanh chóng đem y đặt trên ghế salong, Jeffery đem hắn đẩy ra, theo bản năng lấy cánh tay đặt trên lồng ngực hắn __ một hành động công kích vừa nói “chờ đã”, sau đó lấy điện thoại di động.
13 Đường giây điện thoại được kết nối, bên trong truyền đến âm thanh không hề căng thẳng của Downer, “ tôi đương nhiên còn sống cũng vừa mới tới cửa tòa soạn, động tác của cậu chậm như vậy nên cũng chỉ có thể ở ngoài cửa chờ tôi đi ra.
14
Ron có lúc sẽ đem tư liệu đến nhà Jeffery bởi vì hai người đều có cùng một nguyên nhân là cả ngày sẽ tăng ca.
“anh đang làm gì đấy?” Jeffery hỏi, đem hồ sơ khép lại vừa nhu nhu mi tâm.
15 Tang lễ của mẹ Jeffery đã qua được 1 tháng, tất cả đang chậm rãi phát triển theo hướng bình thường, nếu như mãi mãi cứ thế trôi qua thì có lẽ Ron sẽ thật sự tin tưởng thế giới này không tệ với mình chút nào.
16 Ron cùng ông chủ siêu thị nói lời áy náy, bồi thường tổn thất về tài sản sau đó trở lại tìm Jeffery __ những ngày qua hắn vẫn luôn ở đó, nơi này cơ hồ có cảm giác giống nhà của hắn hơn.
17 Cứ như vậy, Jeffery đã vài ba lần đến thành phố này phá án nhưng y chưa một lần nào gặp được Ron. Tuy rằng y đã có sự chuẩn bị kỹ càng, nhưng thành phố này vẫn phảng phất những sự việc giống như rơi vào quên lãng.
18 Ngày hôm sau khi hắn đi ngang qua_ cố ý vòng qua quảng trường và địa điểm nơi Jeffery đang ở thì hắn liền dừng xe, ngồi ngây ngốc trong xe một hồi.
19 “chuyện này thật chẳng ra sao, anh đã đi rồi, vĩnh viễn sẽ không trở lại,” Ron nói, “nhưng khi tôi mở máy vi tính ra, lúc tham gia hội nghị, đi kiểm tra công trường, đến nhà hàng ăn cơm tôi đều nghĩ tới anh.
20 Bộ nội vụ tới tìm y, năm ấy Jeffery 16 tuổi đã phản bội lại gia đình của mình, khi ấy phản bội đối với y rất dễ dàng, nó chứng tỏ cho việc – y không thể tiếp tục sống ở nơi đó.