1 Chuyển ngữ: Red de Ed
Lúc đến lớp thì chuông đã vang lên rồi. Từ cửa sau đi lên phía trước, thấy Sầm Thành ngồi bàn đầu chỉ vào chỗ trống bên cạnh vẫy tay với mình.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
***
Lần thứ hai Dương Lạc gặp Thẩm Hàm là trong phòng trưng bày khoa học tự nhiên của thư viện.
3 Năm nay giám đốc học viện mới mời một vị giáo sư trẻ du học ở nước ngoài về giảng dạy, có bằng MBA[1] của Đại học danh tiếng, nghe nói rất tài giỏi.
4 Giảng viên mà Dương Lạc không ưa nhất trong học viện, e chỉ có thầy Lâm Cương dạy họ môn Bê Tông. Ngay tiết học đầu tiên đã nói một lô một lốc chuyện ngoài lề.
5
Cửa cầu thang, Thẩm Hàm nghe tiếng bước chân dồn dập đằng sau, dừng lại, một tay vịn lan can, đề phòng người ta đụng phải. Nhưng người đó lại dừng bên cạnh anh: “Thầy Thẩm, đến khu giảng đường có việc gì không ạ?”
Thẩm Hàm ngẩn ra, không ngờ sẽ gặp Dương Lạc ở đây, vì thế cố tỏ ra ung dung bảo: “Buổi tối đi lung tung, thoắt cái đã đến đây rồi.
6
Thẩm Hàm biết tin Lý Gia Thiên về nước, là khi đang ở bên cạnh hồ sen trong trường.
Tối hôm đó, dì đỡ anh đi dạo.
Dì đối với anh cứ như một đứa trẻ.
7 Thẩm Hàm đã viết trùng hai hàng chữ đến lần thứ hai. Dưới bục giảng có rất nhiều người đã để bút sang bên cạnh, bài giảng như thế căn bản không có cách nào ghi chép được.
8
Dương Lạc nhìn Thẩm Hàm khẽ há hốc, gương mặt vừa hơi giật mình vừa hơi sợ hãi, bàn tay đỡ anh thoáng níu chặt: “Thầy Thẩm chưa đến cửa Tây bao giờ ạ?”
“Cửa Tây?” Thẩm Hàm ngẩng đầu, nét ngạc nhiên dần bị vui mừng thay thế.
9 Ngải Bình vất vả phơi chiếc chăn cuối cùng lên ban công. Mặt trời đã lên rất cao rồi, ánh nắng chói chang chiếu vào từ cửa sổ, có thể nhìn thấy những hạt bụi nhỏ xíu chậm rãi lơ lửng trong không khí.
10 Về đến nhà, Thẩm Hàm đi tắm. Lúc đi ra, ngoài nét mệt mỏi thì trên mặt không nhận ra chỗ bất thường khác. Bấy giờ dì đứng canh bên ngoài mới thoáng yên tâm.
11 Thu sang, trên bảng tin trường dán kín tờ rơi tiêm vắc xin viêm gan B. Đúng lúc chiều thứ hai không có tiết, Dương Lạc cầm giấy khám sức khoẻ đến bệnh viện trường.
12
Nhớ ra Dương Lạc sẽ tới ngay, anh chậm rãi quay lại. Vừa xoay người, dưới chân mềm nhũn, ngã sầm ra đất.
Dương Lạc ở lầu một, chứng kiến Thẩm Hàm ngã trên đất, ngồi một cách ngơ ngẩn.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Hàm không nhớ rõ mình về nhà thế nào.
14
Khi Lý Gia Thiên về đến nhà thì thấy Lý Mai đang ngồi một mình xem tivi trong phòng khách.
“Ngải Bình chưa về ạ?”
Lý Mai cầm điều khiển phất tay: “Trong phòng ngủ ấy.
15
Buổi tối, Thẩm Hàm và dì cùng nhau ăn cơm. Đang ăn thì điện thoại đổ chuông, dì nhấc máy, đưa tới tay anh.
“Thẩm Hàm à, dì có ở đấy không?” Trong tai nghe truyền đến giọng nói có phần lo lắng của Nhan Thanh.
16
Về đến nhà thì Nhan Thanh đã có mặt rồi. Nhìn vẻ mặt anh lúc bước vào, đi qua dìu anh ngồi xuống.
“Nghĩ xong chưa?”
“Vâng. ” Thẩm Hàm cúi đầu.
17
Nhìn nhân công chuyển chiếc rương cuối cùng đi, Nhan Thanh hỏi Thẩm Hàm: “Đi được rồi chứ?”
Thẩm Hàm ngồi trên ghế, ôm một chiếc ba lô to màu xanh da trời trong lòng, nghe anh lên tiếng mới ngẩng đầu dậy: “Chờ thêm một lát được không?” Nhan Thanh đi đến, kéo ghế ngồi xuống cạnh anh, “Chú cứ từ từ.
18
Chuyển ngữ: Red de Ed
Thứ bảy tuần sau đó, thùng gạo trong nhà hết, dì đi chợ mua, để Thẩm Hàm ở nhà một mình. Vì tối hôm trước thức đêm viết lách nên sáng ra mê man, Thẩm Hàm quyết định mở đầu CD lên nghe nhạc.
19 Thẩm Hàm cảm thấy trái tim đã vọt lên cổ họng, từ từ hạ cánh về chốn cũ, cả người cũng bình tĩnh lại. Anh ngẩng đầu, nở một nụ cười từ tận đáy lòng: “Ừ, lâu rồi không gặp.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuộc thi Cơ Học Châu Bồi Nguyên đã bước vào giai đoạn chuẩn bị cuối cùng.