Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nếu…

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 30
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Editor: Bear chanThể loại: hiện đại, bá đạo tùy hứng thiếu gia công x thụ là người hầu của công, thầm mến công, ngược tâm, HETình trạng bản gốc: 30 chương + 1 pnNgay từ khi còn nhỏ thì Lâm Nghị bị cha mẹ bỏ rơi  từ đó theo hầu hạ Cao Suất vốn là đại thiếu gia của Cao Gia.

Danh sách chương Nếu…


Chương 1: Sau Này Lớn Lên Tôi Mới Hiểu, Báo Đáp Một Người Không Phải Như Thế

1 Tôi từ nhỏ đã biết, đời này mình tuyệt đối không rời khỏi Cao gia.

Việc tôi sinh ra, nghe đâu là ngoài ý muốn.

Từng có người cho tôi biết mẹ tôi là nữ hầu cấp cao trong Cao gia, tính tình rất tốt, cùng rất ôn nhu; cha tôi là đầu bếp đặc biệt của Cao gia, hôn nhân mỹ mãn được mọi người hâm mộ.


Loading...

Chương 2: Đó Là Lần Đầu Tiên Tôi Nghe Cái Tên “lí Hiểu”

2 Hôm nay, thời tiết rất đẹp, ánh nắng sáng sớm theo cửa sổ vào, chiếu lên nền gạch trắng làm người ta cảm thấy thoải mái. Tôi đang thay quần áo cho thiếu gia, cũng hơi kích động, tôi giúp cậu ấy gấp áo ngủ mới cởi ra lại, cười hỏi: “Thiếu gia, có phải đã chờ ngày này lâu rồi không?”

“Lâm Nghị, đã nói nhiều lần rồi, không cần gọi ta là thiếu gia.


Chương 3: Bầu Trời, Bãi Cỏ, Thiếu Gia Bên Cạnh Tôi. Với Tôi, Hạnh Phúc Chỉ Đơn Giản Như Thế

3 Đêm đó, thiếu gia kể tôi nghe rất nhiều chuyện về Lí Hiểu. Lần đầu tiên tôi thấy thiếu gia đối với người mới gặp một lần có nhiều hứng thú như vậy, nhìn thấy thiếu gia tươi cươi, tôi nghĩ, chuyện gì cũng không sao.


Chương 4: Đó Là Lần Đầu Tiên, Tôi Khóc Vì Xúc Động

4 Tôi cũng không ngốc đến mức nói cho Tiểu Tứ, người tôi thích chính là thiếu gia, chỉ lắc lắc đầu, bảo Tiếu Tứ nghĩ nhiều. Tiểu Tứ tuy rằng không tin những cũng không có cách ép tôi.


Chương 5: Tôi Trước Đây Có Nghe Nói Qua “giây Phút Vĩnh Hằng”. Hôm Nay, Tôi Cuối Cùng Cũng Hiểu Được Điều Đó

5 Giải quyết chuyện thiếu gia xong, lễ mừng năm mới đã đến ngay. Cái gọi là “lễ mừng năm mới”, đối với người dưới như chúng tôi, chỉ khiến công việc và tâm sự tăng lên.


Chương 6: Rõ Ràng, Tôi Cái Gì Cũng Không Làm Sai, Tại Sao Lại Đối Xử Với Tôi Như Vậy ?

6 Buổi tối đó, thiếu gia uống say đến bất tỉnh nhân sự. Không còn cách nào khác, tôi cố gắng kéo thiếu gia say mèm về nhà. Về đến nhà, dì Trương và chú Lý nhìn thấy thiếu gia trở lại, cũng không dám phát hoả, chỉ tuỳ tiện hỏi hai câu rồi bảo tôi mang thiếu gia về phòng.


Chương 7: Tôi Không Cần Biết Trong Lòng Anh Tôi Là Ai. Anh Có Thể Dùng Tôi Để Phát Tiết, Có Thể Dùng Tôi Làm Người Thay Thế, Anh

7 Tôi đi lại, ngồi xổm bên cạnh thiếu gia, đang do dự không biết có nên nắm bờ vai ấy, thiếu gia bỗng nhiên ôm tôi, mạnh mẽ ôm tôi vào lòng, toàn thân run rẩy, tựa đầu vào vai tôi, nức nở nói: “Lí Hiểu, tôi thích em, tôi thật sự rất thích em… Tôi không dám tỏ tình… Tôi sợ bị cự tuyệt.


Chương 8: Nhưng Mà Tôi Vẫn Biết, Thiếu Gia Không Thể Nào Quên Được Lí Hiểu

8 Mở mắt ra lần nữa, tôi thấy thiếu gia bưng đến một tô mì nóng, cười nói: “Lâm Nghị, tỉnh rồi thì ăn gì đó đi. Ta bảo dì Trương làm cho cậu đấy. Còn nóng này, cậu ăn nhiều một chút cho khoẻ lại.


Chương 9: Đó Là Lần Đầu Tiên Tôi Nói Dối Người Khác, Vì Thiếu Gia, Cũng Chỉ Vì Thiếu Gia

9 Tôi bỗng nhớ, lúc thiếu gia vừa khai giảng. Tối đó, tôi nhận được điện thoại của Hồ Kiến Quốc, nói thiếu gia ở bệnh viện, về trễ một tí, muốn tôi giúp thiếu gia giữ bí mật.


Chương 10: Tôi Phát Hiện, Nhiều Việc, Sau Lần Đầu, Lần Thứ Hai Liền Làm Dễ Dàng Hơn. Ví Dụ Như Nói Dối

10 Sau khi Quách Hạo đi khỏi không lâu, thiếu gia từ phòng bệnh đi ra, dùng ánh mắt áy náy nhìn tôi nói: “Cậu cũng mệt rồi, về nghỉ ngơi trước đi, ta chăm sóc cậu ấy một mình cũng được.


Chương 11: “vào Sinh Nhật Ta, Cậu Có Thể Tặng Ta Một Nụ Cười Thật Sự Được Không ?”

11 Tối hôm đó, lúc tôi giúp thiếu gia trải giường, vô tình phát hiện ra tấm ảnh dưới gối. Tôi nhìn qua, nhất định đó là Lí Hiểu. Tôi đặt tấm ảnh ở đầu giường, định khi trải giường xong sẽ lại đặt tấm ảnh vào chỗ cũ.


Chương 12: Nụ Cười Đó, Dịu Dàng Đó, Quyến Luyến Đó, Chua Xót Đó Đều Cùng Giọt Nước Mắt, Vĩnh Viễn Rơi Xuống

12 Tâm trạng tôi hôm nay rất tốt, nghĩ đến việc thiếu gia muốn dẫn tôi đi, liền muốn mĩm cười. Chờ bữa cơm chiều chấm dứt, tôi về phòng thay đồ, ngồi trong phòng, nghe radio chờ thiếu gia.


Chương 13

13 Bình ổn lại cảm xúc của mình, tôi bắt đầu tiến về phía trước, vô thức mà quay lại sân bóng – nơi tôi và thiếu gia thường xuyên tới. Giờ này, trên sân bóng vẫn còn có mười mấy nam sinh đang đá bóng.


Chương 14

14 Tôi vẫn không muốn buông ra. Thời khắc bị thiếu gia ôm lấy kia khiến tôi chợt nghĩ không biết đến tột cùng là mình muốn cái gì. Chính là cứ ngây ngốc mà để cho hắn ôm, nghe thanh âm quen thuộc đã lâu không thấy và cảm nhận được độ ấm từ người hắn.


Chương 15: Bởi Vì Số Tiền Này Mà Cậu Tưởng Rằng Đã Hiểu Rõ Con Người Tôi. Nhưng Mà Chính Tôi Lại Cảm Thấy Cậu Đang Khinh Th

15 “Cậu cuối cùng cũng trở lại. ”- thiếu gia kề sát cổ tôi, nhẹ nhàng thở dài.

“Thiếu gia…”

“Gọi ta là Cao Suất!” thiếu gia giữ lấy người tôi, nghiêm túc nói : “Từ nay về sau đừng để ta phải nghe hai chữ thiếu gia này !”

“Đây là mệnh lệnh hay là thỉnh cầu?” tôi cười cười

“Lâm Nghị…” thiếu gia hơi giật mình nhìn tôi, “Cậu thay đổi rồi….


Chương 16

16 Mãi đến lúc về, tôi mới biết anh ta tên Nhạc Dương, là sinh viên đại học năm thứ tư. Bởi vì năm nay sẽ tốt nghiệp nên thời gian khá thoải mái. Vào thứ hai,tư, sáu sẽ đến dạy tôi học.


Chương 17: Đêm Hôm Đó, Giấc Ngủ Của Tôi Đặc Biệt An Ổn, Không Có Mộng Mị, Không Có Phiền Não, Không Có Đau Thương, Chỉ Có N

17 Ngày hôm đó, tôi cùng thiếu gia chơi tới khuya thật khuya. Buổi chiều, chúng tôi ghé vào các cửa hàng vỉa hè ăn một số món ăn vặt sau đó cùng nhau đi xem phim đến tối muộn.


Chương 18: Lừa Gạt Là Sự Trừng Phạt Của Trời Cao Với Con Người. Nó Khiến Chúng Ta Nghi Ngờ, Hiểu Lầm Lẫn Nhau. Mãi Cho Tới Khi

18 Quay trở lại bàn ăn, một lần nữa đối mặt với ánh mắt ôn hòa của thiếu gia, tôi chợt có chút mâu thuẫn. Rõ ràng chỉ là mấy lời nói qua lại của người khác mà bản thân vốn đã lựa chọn không tin tưởng, vậy tại sao giờ phút này lại cảm thấy nụ cười của thiếu gia trở nên chướng mắt như vậy?

Mà bản thân phát hiện ra chân tướng sự việc thì lại có thể làm được gì? Từ trước đến giờ, tôi chưa bao giờ đặt mình ở vị trí ngang hàng với cậu ấy.


Chương 19: Nếu Như Tôi Buông Tay , Liệu Tôi Có Thể Nắm Lấy Hạnh Phúc Hay Không ?

19 Tôi không biết đêm hôm đó mình chịu đựng như thế nào. Tóm lại cái gì cũng không nghe được, nhìn không thấy. Trong đầu chỉ lặp lại hai chữ – đính hôn.

Nữ nhân vật chính – Diệp tiểu thư hôm đó rất đẹp dù chỉ mới 17 tuổi.


Chương 20: Chúng Tôi Đều Đem Tâm Của Mình Đặt Lên Một Người Không Thuộc Về Mình, Dù Bị Xé Nát Cũng Không Oán, Không Hối Hận

20 Dì Trương và Lý thúc sau khi nhìn thấy thiếu gia say rượu liền vội vã giúp tôi đem cậu ấy về giường. Tôi nói với họ mình sẽ chăm sóc cậu ấy, để họ yên tâm đi ngủ.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Hormone Thần Bí

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 17



Âm Thân

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 8




Tình Đầu Ở Trường Đại Học

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 45


Pháo Hôi Công Mới Là Tuyệt Sắc

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 73




Không Hối

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 6