21
Chuyển ngữ: Red de Ed
Tỉnh dậy trong phòng bệnh của bệnh viện, trước mắt là gương mặt mệt mỏi nhưng hết sức vui mừng của mẹ.
22
Chuyển ngữ: Red de Ed
“Tiểu Hàm, đến nếm giúp dì xem. ”
“Măm, ngon lắm ạ. ”
Dì hài lòng đậy vung nồi lại đun tiếp.
23
Chuyển ngữ: Red de Ed
Lý Mai nhìn cánh cổng trước mặt, xác nhận số nhà một lần nữa.
Là chỗ này.
Hai toà chung cư bảy tầng kế tiếp nhau, một toà trong đó có một cây hoè to trước cửa.
24
Chuyển ngữ: Red de Ed
Dương Lạc lần tìm điện thoại vẫn còn đang rung, nhìn thấy màn hình hiện lên hai chữ “Thẩm Hàm”.
25
Chuyển ngữ: Red de Ed
Thẩm Hàm không biết mình đã nằm trên đất bao lâu. Lúc đứng dậy, má bên phái tiếp đất lạnh như băng, má bên kia lại nóng phát sợ.
26
Chuyển ngữ: Red de Ed
Dương Lạc vốn chỉ định chợp mắt một lát trên bàn ăn, không ngờ thế mà ngủ say luôn. Tỉnh dậy nghe thấy loáng thoáng tiếng động trong phòng Thẩm Hàm.
27
Chuyển ngữ: Red de Ed
Cuối cùng ấn một cái lên lưng Nhan Thanh: “Được rồi, anh dậy đi, nằm thẳng ra cho em. ” Thẩm Hàm vừa nói, vừa tiện thể ngồi nghỉ trên giường.
28 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Red de Ed
Dương Lạc xách bánh bao súp đi về phía nhà Thẩm Hàm.
29
Chuyển ngữ: Red de Ed
“Phiếu để trong túi quần bên trái. ” Dì vừa nói vừa kéo khoá lên, “Nhớ, là hai pound, bánh ngọt sô cô la.
30
Chuyển ngữ: Red de Ed
Từ sau khi mắt mất đi ánh sáng, đa phần quần áo của Thẩm Hàm đều nhờ Nhan Thanh mua. Về sau Nhan Thanh càng ngày càng bận, trách nhiệm nặng nề này đành rơi trên người dì.
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Red de Ed
Buổi tối, Sầm Thành chuẩn bị nấu lẩu ăn trong ký túc xá.
32
Chuyển ngữ: Red de Ed
Lý Gia Thiên xách một túi hoa quả, đứng trước cửa nhà Thẩm Hàm.
Tuần trước Ngải Bình đã được chẩn đoán xác định là mang thai.
33 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Red de Ed
Dương Lạc đá nhẹ chân vào cửa: “Thầy ơi, là em.
34 Dương Lạc tăng tốc chạy nước rút một trăm mét cuối cùng, sau đó thả chậm bước chân, mượn quán tính chạy thêm về trước một đoạn. Khí lạnh xộc vào mũi, qua họng rồi xuống dạ dày, khiến cả cơ thể đang tản ra nóng bức cũng được lưu thông.
35 Trời nắng to mấy hôm liền, dì luân phiên phơi chăn và gối trong nhà lên ban công. Trước khi ăn cơm trưa, dì kéo Thẩm Hàm đã ngồi lì trong phòng làm việc cả buổi sáng, để anh ngồi lên băng ghế trên ban công.
36
Buổi trưa tan học, Dương Lạc xách cặp chạy về phía căng tin, trước đó đã hẹn ăn trưa cùng ba.
Quả nhiên, xa xa, đã thấy Dương Trung cầm theo một cặp tài liệu đứng ở cửa chính.
37
Dì nghe giọng anh thì vội vàng nói: “Tiểu Hàm, đừng cuống. Ban nãy tự nhiên mất điện, dì bất cẩn làm rơi cái đĩa xuống đất thôi. ”
Thẩm Hàm thở phào: “Dì đừng di chuyển.
38
Thẩm Hàm bỏ điện thoại xuống, khẽ khàng thở dài.
Đã ba ngày rồi. Không đến nhà, cũng không gọi điện.
Anh dựng gối lên, ôm trong lòng, gục đầu lên trên.
39
Bao Vân ngồi bên giường bệnh của Dương Lạc, lóng ngóng cầm dao gọt cam. Dương Hoa rón rén đi từ bên ngoài vào, khẽ khàng hỏi bà: “Vẫn chưa tỉnh hả chị?”
Bao Vân ngẩng đầu lên, tiện tay chỉ dao vào mũi ông: “Biết thương rồi đấy! Không phải đã bảo chú rồi, trẻ con bây giờ khó hầu hạ hơn chúng ta trước đây nhiều.
40
Dương Lạc mở cửa, đúng lúc nhìn thấy dì xách giỏ thức ăn chuẩn bị ra ngoài.
Thấy cậu đi vào, đầu tiên dì cười một tiếng, sau đó giật mình: “Ôi ôi, mặt con làm sao thế kia?”
Dương Lạc ngoảnh đi: “Con bất cẩn bị ngã ạ.