1
Editor: Du Bình
Ban đêm giá rét, đi trên đường hít vào một bầu khí lạnh, còn thở ra thì nhả ra khói. Đại thúc đang muốn về nhà, lấy cái dễ chịu khi được tắm nước nóng và ổ chăn ấm áp làm mục tiêu, rảo bước thật nhanh để lăn về nhà.
2
Sáng sớm nhẹ nhàng đầy khoan khoái. Ông mặt trời chăm chỉ gọi chúng ta dậy, mang máy quay khiêng đến nhà đại thúc cho chúng ta xem tiếp tác phẩm…
“Đứa nhóc mắt một mí” ở trạng thái đau nhức xương cốt chợt bừng tỉnh, đập vào mắt đầu tiên chính là một căn phòng rất nhỏ.
3
“Đợi một chút!”
“Các cháu thật sự không có nhà sao?” Nếu như mấy đứa nó không có nhà thật, thì chắc là để chúng ở lại cũng không sao đâu nhỉ?
“Dạ không… Con cùng caca đều là cô nhi!” Ám Vân hai mắt đẫm lệ đáp.
4
“Nhưng baba! Chúng ta cùng nhau đi tắm đi!” Nó tươi cười, chờ đợi câu trả lời.
“Không được đâu…” Hai đứa này đang suy nghĩ cái gì vậy? Đại thúc sống trên đời lâu như vậy còn chưa bao giờ có cùng người khác đi tắm.
5
Editor: Du Bình
Trong phòng tắm nho nhỏ, nhưng miễn cưỡng có thể chưa chấp được ba người. Đại thúc nhìn Vân nhi cùng Vũ nhi không thể nhanh hơn nữa thoát y quần áo của mình, toàn thân chen vào cái bồn tắm đầy nước ấm mà không khỏi nghĩ thầm: có cần cởi nhanh vậy không?
Đại thúc chậm rãi mang quần áo cởi ra, đột nhiên đằng sau cảm thụ được hai ánh mắt cực nóng bỏng.
6
Trên mặt mang một màu đỏ bừng, đại thúc hồi tưởng lại cảnh ban nãy, tự cảm thấy bản thân mình thật là hạ lưu! Rõ ràng là con chỉ muốn hỗ trợ mình tẩy rửa, tại sao baba lại đi nghĩ đến ba cái chuyện khó nói chứ? Thật là xin lỗi các con! Sao lại có thể hiểu lầm ý tốt của các con mà hấp tấp lái sang suy nghĩ đồi bại chứ? Đại thúc thật muốn đập đầu vào khối đậu hủ mà tự sát cho rồi!
Đại thúc mặc xong quần áo, ngồi ở trên giường tự khinh bỉ hành vi của chính mình.
7
Buổi chiều hơi lạnh, ở ngã tư đường có ba bóng dáng đổ dài xuống mặt đất, chủ nhân của ba chiếc bóng không ai khác ngoài đại thúc cùng đôi song sinh…
Lần đầu tiên đưa Vũ nhi cung Vân nhi ra khỏi nhà, tay trái dắt một đứa, tay phải thêm đứa nữa, cảm giác này có thể nó là rất thoả mãn.
8
“Các ông đang tìm ai vậy? Có cần tôi giúp không hả hai thằng ngu?” Ám Vũ mang vẻ mặt coi rẻ chúng, người tựa vào vách tường hẻm tối nói vọng ra.
“Đại ca! Chính là nó! Lần trước chúng em đã để nó chạy mất! Nhưng mà hình như còn thiếu một đứa!” Thằng đàn ông đáng khinh kia cầm một tấm ảnh của cặp sinh đôi.
9
Editor: Du Bình
Trong phòng, Ám Vân cùng Ám Vũ nằm ở trên giường, phủ chăn kín người, nhỏ giọng nói chuyện với nhau…
“Ca? Sao vậy? Anh phát hiện được cái gì sao?” Ám Vân âm nho nhỏ hỏi.
10 Đoạn đường về nhà tối đen, ngã tư có cái đèn bị hỏng không được sửa thỉnh thoảng chớp chớp. Khung cảnh âm u ấy đột nhiên xuất hiện một cô gái. Nhìn từ xa thì không rõ ràng lắm, nhưng lại gần thì đúng là hù chết người.
11
Editor: Du Bình
Đang phiền não không biết sẽ uy baba uống thuốc như thế nào thì Ám Vũ bỗng nhiên uống vào miệng chút nước, sau đó bao trùm miệng mình lên môi baba, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi đem răng cạy mở, chậm rãi đem nước rót vào miệng đại thúc.
12
Vũ nhi về sau còn thay đại thúc đến nhà xưởng làm vài ngày, thật là thông minh và hiểu chuyện quá!
Ngồi trên giường, nhìn hai đứa trẻ một tả một hữu nằm bên cạnh ngủ bù giấc đêm qua.
13
Editor: Du Bình
Sáng sớm ngời ngời, ngày hôm nay là ngày 4 tháng 1, chính là sinh nhật của Ám Vũ cùng Ám Vân! Đây là tin mà đại thúc ngoài ý muốn biết được vào mấy hôm trước.
14
“Biết tôi là ai không?”
Một từ tính trầm thấp truyền vào trong tai, rõ ràng đây không phải là giọng của baba! Bất quá tỉ lệ điện thoại của baba bị rơi vào tay của kẻ xấu cũng không phải là nhỏ!
“Ông là Lâm Kiệt?” Ám Vũ bình tĩnh hỏi, cũng chỉ là duy nhất y mới có thể bắt được baba, hẳn là những chuyện lần trước cũng là do hắn chủ mưu?
“Tốt lắm! Đủ thông minh đấy! Không hổ là con trai của Ám Lôi! Như vậy hẳn là cậu đã biết người đàn ông tên là Tiểu Tử Nhưng đã rơi vào tay bọn tôi chứ? Kỳ thật tôi cũng chẳng muốn gây tổn thương gì cho người này đâu! Nhưng vì phải trả thù, nên tôi mới phải hi sinh người mà các cậu yêu nhất! Hạn cho các cậu một giờ phải đến được kho hàng OO tại đường XX.
15
Editor: Du Bình
“Ngô!” Đại thúc ý thức không rõ ràng, đối với loại khoái cảm đột nhiên vây lấy cũng chỉ có thể vô lực rên rỉ.
Chỉ có thể ngồi trên ghế, nhìn baba bị xâm phạm mà Ám Vân cùng Ám Vũ mang vẻ mặt đầy sát khí cùng tự trách, cũng chẳng có biện pháp nào để giải cứu nữa!
“Xem chừng baba của các cậu đang rất hưởng thụ này!” Đối với một Lâm Kiệt dùng thứ ngôn ngữ đầy ô nhục, Ám Vân tức giận đến mắng to: “Hỗn đản! Không cho phép ông được làm ô nhục baba!”
Ám Vũ luôn bình tĩnh là vậy, mà giờ đây cũng to tiếng: “Đồ khốn! Tôi cảnh cáo ông mau buông baba ra!”
Ngay khi Ám Vũ vừa dứt lời, kho hàng đột nhiên vang lên những tiếng động lớn, Lâm Kiệt liền hỏi hạ thủ A vừa chạy vào: “Bên ngoài xảy ra chuyện gì?”
“Ông… Ông chủ! Có một người đàn ông mang theo một đám người kéo tới chỗ này!” Tên A kia vừa thở vừa đáp.
16
Nhớ tới thứ tên khốn kia bắt baba uống… khó trách baba lại luôn mồm kêu nóng…
“Ca… sao bây giờ? Chẳng lẽ để baba khó khăn đi xuống sao?” Ám Vân lo lắng hỏi.
17
Thân thể vốn đang căng thẳng của đại thúc dần dần thả lỏng…
Ám Vũ một hơi đem hung khí cố gắng đút toàn bộ vào… “Thật chặt!” Côn thịt bị nội bích nóng ấm cắn chặt, nhịn không được phải trừu sát nhẹ nhàng.
18
Editor: Du Bình
Tình cảm mãnh liệt qua đi, thứ đang chờ đón phía sau chính là bi thương…
Sau khi trải qua hoan ái, hai anh em mang baba đến phòng tắm để tẩy hết những thứ nhầy nhụa trên thân thể, ngay cả ga giường cùng quần áo dính dớp cũng được ném hết vào máy giặt.
19
Tiếng chuông điện thoại vang lên…
Có thể chinh là Vân Nhi cùng Vũ Nhi gọi tới, nên đại thúc không ngại ngần gì, vội vàng nghe. Vừa nhìn số, là một dãy số hắn chưa bao giờ được nhìn thấy, liền nghĩ thầm: Điện thoại này do cô bán hàng lưu số cho mình cặp sinh đôi, làm sao mà có người khác biết được số của hắn?
Bắt máy, liền nghe thấy một giọng nam truyền vào tai: “Xin hỏi đây có phải là Tiêu Tử Nhưng tiên sinh có phải không?”
“Là tôi! Xin hỏi ông là…”
“Tôi là ai ngài không cần biết, tôi chỉ là muốn chuyển lời tới ngài.
20
Editor: Du Bình
Tập đoàn Ám thị là tập đoàn phát triển nhất toàn cầu, toàn thế giới có hơn một ngàn chi nhánh nhỏ, phú khả địch quốc. Trong thế giới ngầm còn có một tổ chức phản động có quy mô không nhỏ, kỷ luật không khác quân đợi, tuy không làm mấy hoạt động buôn bán thuốc phiện hay phạm pháp gì nhưng vẫn làm cho người ta nghe đến tên đã sợ mất cả mật.