1 Sáu giờ sáng, cửa phòng ngủ bị gõ vang.
Lâm Tiêu đầu tóc rối bù từ trong chăn chui ra, giờ đang là mùa đông, nhiệt độ trong chăn thật sự rất quý giá.
2 Kỳ thực Lâm Tiêu cùng Tô Bạch trở thành bạn học từ hồi cấp ba.
Một người là nam sinh đẹp trai nhất, một người học giỏi nhất toàn trường, hotboy và học bá.
3 Tô Bạch chính là một sinh vật có thể tạo nên một phong cảnh khác biệt giữa một rừng phong cảnh không đặc biệt.
Thời cấp ba, trong lớp có bình đựng nước, các học sinh đi học không cần mang nước, chỉ cần mang cốc theo là được.
4 Sau ngày sinh nhật 17 tuổi, Lâm Tiêu phát hiện mấy ngày nay Tô Bạch đều không ăn cơm trưa tử tế.
Một mình lẻ loi ngồi trong phòng học, vừa gặm bánh mì vừa giải đề.
5 Lúc Lâm Tiêu lên cấp ba chính là thời điểm World of Warcraft bắt đầu thịnh hành trên cả nước.
Sau khi say mê võng du*, Lâm Tiêu thường xuyên lén lút trốn tiết tự học buổi chiều, trèo tường ra quán net chơi Warcraft.
6 Nháy mắt đã đến lễ tình nhân.
Cấp ba việc học nặng nề, trong lúc nghỉ đông cũng phải chiếu theo lịch đi học mà làm.
Tô Bạch hôm nay đi tới trường học, móc từ trong ngăn bàn ra một hộp quà dẹt dẹt, Tô Bạch mở ra, bên trong là một chiếc khăn quàng cổ dành cho nam, chất liệu rất đẹp, tựa hồ còn được vẩy một ít nước hoa.
7 Trên cổ là khăn quàng Lâm Tiêu mới tặng cho cậu.
Cơn giận của Lâm Tiêu nhất thời tiêu thất.
Lúc đi ngang qua chỗ ngồi của Tô Bạch còn đặt tay lên đầu cậu xoa một hồi.
8 Tuy rằng không biết nguyên nhân, thế nhưng Tô Bạch phát hiện Lâm Tiêu cả ngày hôm nay đều phụng phịu.
Trước giờ tự học buổi chiều, Tô Bạch dè dặt cẩn thận hỏi: Lâm Tiêu, hôm nay cậu không vui phải không?
Lâm Tiêu lườm cậu một cái, lạnh lùng: ừ.
9 Sau khi lên lớp 12, Tô Bạch xung phong nhận dạy kèm cho Lâm Tiêu, mỗi ngày sau khi tan học đều đến nhà Lâm Tiêu làm bài tập cùng hắn, giảng đề cho hắn nghe.
10 Nhờ có Tô Bạch giúp đỡ, kết quả học tập của Lâm Tiêu tiến bộ một cách nhanh chóng, rất nhanh đã từ vị trí gần cuối lớp tiến bộ đến hàng khá giỏi trong lớp, cuối cùng dứt khoát tập trung sức lực, cố gắng đạt đến ngang hàng với Tô Bạch.
11 Lâm Tiêu đáng thương vì mục tiêu này mà phấn đấu hơn nửa năm, nhưng suốt kì thi thử lần hai lần ba kiểm tra tháng thi giữa kỳ cuối kỳ, mỗi lần tên đều bị Tô Bạch vững vàng áp chế, lần thi gần nhất điểm chỉ kém có một chút xíu.
12 Rất nhanh đã đến kì thi đại học.
Thi xong môn cuối cùng, Lâm Tiêu ra khỏi phòng thi, lấy điện thoại di động ra nhắn tin cho Tô Bạch: thế nào?
Tô Bạch trả lời rất nhanh: cũng không tệ lắm, cậu thì sao?
Lâm Tiêu: tôi cảm thấy cũng tạm được.
13 Thời điểm đăng ký nguyện vọng thi đại học, Lâm Tiêu trực tiếp lấy tờ đăng ký của Tô Bạch sao chép lại một lần.
Tô Bạch có chút cục xúc bất an: Lâm Tiêu, điền nguyện vọng là việc lớn, cậu phải ngẫm nghĩ cẩn thận.
14 Sau khi có kết quả thi đại học, lớp của Lâm Tiêu và Tô Bạch tổ chức liên hoan.
Nội dung liên hoan là đầu tiên đi ăn, cơm nước xong đi KTV hát hò. (KTV: quán karaoke)
Kết thúc kì thi đại học, tinh thần các bạn học đều rất phấn chấn, trong phòng là một mảnh tiếng quỷ khóc sói tru.
15 Cứ như vậy, Lâm Tiêu và Tô Bạch nhập học vào cùng một trường đại học, học cùng một hệ.
Học kì mới vừa bắt đầu, thanh niên Tô Bạch tiến bộ luôn nỗ lực phấn đấu lập tức tham gia tranh cử lớp trưởng, thời điểm hội học sinh tuyển người cậu lại tham gia làm thành viên ban tuyên truyền, Tô Bạch chữ rất đẹp, lại còn tài hoa, hoàn thành tranh tuyên truyền trên bảng tin một cách thuận buồm xuôi gió.
16 Chủ nhật, trường học không có lớp, Tô Bạch hẹn Lâm Tiêu ra ngoài.
Ngẫm lại đây là lần đầu tiên hai người hẹn hò, Lâm Tiêu có chút căng thẳng không rõ, trước khi ra cửa đã thay đến bốn, năm bộ quần áo, vừa muốn đẹp trai đến mức làm cho Tô Bạch không dời mắt nổi, lại vừa không muốn quá nổi bật, xoắn xuýt đến nửa ngày.
17 Bị Tô Bạch cho đi mất nửa cái mạng, Lâm Tiêu một bộ không thiết sự đời đi vào viện bảo tàng Cách mạng Tân Hợi.
Tô Bạch hồn nhiên không biết đến sức phá hoại của mình, bộ dáng như con chim nhỏ vui sướng dắt Lâm Tiêu đến từng phòng trưng bày tham quan, mỗi vật trưng bày Tô bạch đều có thể giới thiệu mạch lạc rõ ràng.
18 Tuy Tô Bạch chấm cho kế hoạch hẹn hò ở viện bảo tàng Cách mạng Tân Hợi một trăm điểm, thế nhưng khi cậu cố gắng hẹn Lâm Tiêu ra ngoài lần thứ hai lại bị tàn nhẫn từ chối.
19 Lâm Tiêu đặt bánh bao lên nắp lò sưởi một lúc, sau đó mở ra một bình dưa ướp muối, một cái bánh bao một miếng dưa muối.
Từ sau lần Tô Bạch vất vả bê thùng dưa ướp muối đến, Lâm Tiêu ăn cái gì cũng kèm theo hai miếng dưa, chỉ sợ đến lúc hết hạn sử dụng vẫn chưa ăn xong.
20 Chiều hôm đó, Lâm Tiêu đang ở trong phòng kí túc chơi LOL, Tô Bạch đột nhiên gọi điện thoại tới.
Lâm Tiêu lựa chọn hãm hại đồng đội, lập tức nhận điện thoại: alo?
Giọng nói Tô Bạch hơi run run: cậu đang ở đâu? Có bận không?
Lâm Tiêu quét mắt nhìn màn hình vẫn đang mở cửa sổ game: ở kí túc, không bận, có chuyện gì không?
Tô Bạch ngượng ngùng cười một tiếng, nói: à……cậu kéo rèm cửa sổ ra nhìn bên ngoài một chút đi.